Thiên lão đại, địa lão nhị, cậu lão tam
Tề phu nhân nói thành niên đi chu du không phải nói đến chuyện phàm nhân đến năm thúc phát, cập quan* ra ngoài viễn du, mở mang tầm mắt, mà là chuyện con cháu các tộc ở tu chân giới sau khi tu vi đạt tới kỳ Kim Đan, cần đi tới kính Tam Sinh Tam Thế tinh luyện đạo tâm, để cầu cho con đường thành tiên lâu dài. (Thúc phát
-Vấn tóc: 15 tuổi, Cập quan
- Đội mão: 20 tuổi.)
Tề Thiên Dương tự nhiên đã sớm có danh ngạch, nhưng ban đầu sau lần tấn cấp Kim Đan kia xong y phát bệnh nhiều lần, cuối cùng không thể không bế quan tu dưỡng, nên đem danh ngạch cho Sở Hàn Phi đã thổi sáo trấn an y.
Kính Tam Sinh Tam Thế có thần thông đi chăng nữa, cũng chỉ là ảo cảnh, các tu sĩ sau khi kết anh năng lực ý chí cũng nâng cao gấp bội, tác dụng ảo cảnh sẽ nhỏ lại, bây giờ cậu đã là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, lại kéo dài một hai năm chỉ sợ sẽ uổng phí bỏ qua cơ duyên.
Nói đến kính Tam Sinh Tam Thế cũng rất thú vị, ví dụ kiếp này là người, kiếp sau làm yêu quái chỗ nào cũng có. Lúc cậu viết cái đoạn hãm hại Sở ngựa giống, làm cho hắn đời đời kiếp kiếp đều là đàn ông thảo căn khổ bức*, sau đó có chân ái bên người, một đường phấn khởi phấn đấu lập nên gia nghiệp to lớn, đổi nhà, đổi xe, đổi lão bà.
Cuối cùng bị phản bội, thời điểm trắng tay bị vứt bỏ chân ái lại vì hắn mà chết, đợi đến khi diệt trừ hết bọn tiểu nhân, đoạt lại gia nghiệp xong, tâm Sở ngựa giống cũng đã chết, từ đây thống khổ vượt qua quãng đời còn lại... Tình tiết nhìn quen có mắt hay không?
Pha cắt cảnh dang dở kinh điển của tòa soạn truyện ngược, tra văn a! Oa ha ha ha thứ cho cậu một đời bất kham bổ não quá nhiều. (Thảo căn là rễ cỏ
-chỉ người thấp hèn ở tầng lớp chót.)
Tề cha, Tề mẹ còn lãng mạn hơn, ba đời huân quý nhân gian, thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối rồi vụng trộm nảy sinh tình cảm, phu thê bạc đầu, cử án tề mi.
Vì chuyện này, Tề cha sinh ra sớm hai trăm năm đã thỉnh các trưởng lão tính toán qua, mỗi ngày vác con mắt lục quang đi dạo loanh quanh Trầm gia, tiện đường lôi kéo thêm một phiếu giá trị cừu hận của con cháu Trầm thị.
Tề Thiên Nhai cũng vậy, một đời hoàng đế, một đời tướng quân, một đời thừa tướng, tràn đầy phong độ quyền lực.
Những người khác thì không được chú trọng như thế, đều sơ lược:
Boss cuối Ngôn Húc Phong, ma đầu ba đời.
Nam phụ quan trọng Cố Thiên Hàn, thần y ba đời.
Nam phụ quan trọng Minh Tu, hòa thượng ba đời.
Nữ chính số một Thượng Tử Nghiên, hoa khôi ba đời.
Nữ chính số hai Tông Thanh Y, thị thiếp ba đời.
Số ba....... Hỏi cậu vì sao ngược nữ chính như thế đó hả? Trời mới biết cậu cũng không muốn thiết lập như vậy đâu, quá tổn thương nữ quyền? Bí mật bị người ta bới móc ra đầy màn hình tốt lắm sao?
Người hâm mộ tiên tử còn liên tục uy hiếp dưới truyện rằng sẽ gửi bom cho cậu nữa, nhưng cậu lại không biết có chuyện gì xảy ra với mình, hễ đụng vào bàn phím là không được bình thường.
Cậu không cách nào miêu tả được tiên tử nữ thần gì đó, viết vậy lòng sẽ bức bối, chung quy phải đào một mặt kinh khủng dưới đáy lòng của các nàng ra thì mới thoải mái, mà thế thì lại càng làm cho các nàng thêm nổi bật, giới thiệu hình tượng nhân vật mới trọn vẹn, khiến người thương tiếc hơn và vân vân.
Mà đây cũng không phải lý do cậu thiết lập như vậy, trên thực tế từ khi viết quyển truyện đầu tiên thường thường cậu sẽ rơi vào một loại trạng thái kỳ quái, rõ ràng trong đầu không có chút ý tưởng nào, nhưng động tác ngón tay gõ trên bàn phím lại không hề vướng víu chút nào.
Đi tới nơi này, bỗng nhiên cậu cũng hơi vỡ lẽ, cậu là thời cơ đặt ra thế giới này, song thế giới lại tự do vận chuyển, chuyện không liên quan đến cậu.
"Thiên đạo lúc nào cũng khoan dung với đấng tạo hóa," Lăng Vân Bích nói,
"Thiên đạo cho phép những người như vậy tùy tâm sở dục trong phạm vi nhất định, chỉ cần đừng đùa nghịch quá phận, phúc phận của ngươi dài lắm!"
Cho nên người nhà của ta, khí tức quen thuộc gì đó, đều là
"Thiên đạo khoan dung"? Trong lòng Tề Thiên Dương không biết sao lại buồn bực vô cùng, giọng mang theo mấy phần sắc bén:
"Cho nên ngươi mới dễ dàng ký khế ước với ta như vậy? Đoán chắc phúc khí của thiếu gia ngày sau rồi?"
Lăng Vân Bích kỳ quái nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!