Chương 43: Hắc Độc Y Nhân

Phía tây cách Thăng Long thành chừng hai trăm dặm. Có một khu rừng rộng lớn quanh năm toàn cảnh âm u hoang vắng. Trước kia bên ngoài bìa rừng còn có một ngôi làng nhỏ là Dã Lang Thôn. Nhưng giờ đã hoàn toàn hoang phế, xương cốt người nằm rải rác khắp nơi. Xung quanh chỉ toàn những côn trùng, độc vật bò vương vãi khắp nơi.

Khu vực này trở thành một cấm địa, hầu như không người dám bén mảng tới.

Sâu trong khu rừng có một kỳ đàm, gọi là Hắc Bộc Đàm. Nơi đây mặc dù thiếu ánh sáng, nhưng quan cảnh vô cùng đẹp mắt. Có dòng thác trải dài, xung quanh mọc nhiều kỳ trân dị thảo, với màu sắc vô cùng rực rỡ.

Cạnh dòng thác có một ngôi nhà bằng gỗ, được bố trí vô cùng đơn giản. Trước sân nhà gỗ được trồng nhiều loại thảo dược, và độc thảo vô cùng bắt mắt.

Bên trong nhà, lúc này, đi ra một thân ảnh gầy gò, dáng người thấp bé. Bên cạnh là một thiếu niên anh tuấn hộ tống.

Đây chính là Ngôn thần y Ngôn Tử và Hạc Âm. Vùng Hắc Bộc Đàm này là nơi trú ẩn lâu năm của Ngôn Tử, còn Hạc Âm mới gia nhập gần đây. Hắn vì muốn báo thù cho sư phụ là Hạc Tiên Sinh. Nên gia nhập cùng lão, chuẩn bị một kế hoạch lớn, hòng tiễn Phương tiểu ác tặc vào con đường tuyệt mệnh.

Ngôn Tử và Hạc Âm ra bên ngoài tiếp đón một vài khách nhân viếng thăm. Trước đó hơn một khắc, bọn họ nhận được báo động có kẻ xâm nhập từ bên ngoài bìa rừng truyền đến.

Những người tìm đến lão hiện tại, không có ai tốt đẹp vì biệt danh của lão ở vùng này là Hắc Độc Y Nhân. Có thể giết người từ khoảng cách xa trăm dặm. Ác danh của lão đã vang dội khắp mọi nơi trong giới hắc đạo.

Lúc này có bốn thân ảnh tiến vào sân nhà gỗ. Bọn họ toàn bộ đều mặc hắc y, thân khoác áo choàng đen vô cùng bí ẩn.

Ngôn Tử nhìn bộ dáng bốn người, lão chậm rãi nói "Các ngươi là người Âm Sát?"

Bốn người bọn họ bị nói trúng tên thế lực. Nên sững sờ, không nói được lời nào. Ngôn Tử nói tiếp "Thủ lĩnh Âm Sát các ngươi từng đến tìm ta. Nên nhìn sơ, ta có thể đoán ra lai lịch các ngươi!"

Bốn tên hắc y nhân nghe Hắc Độc Y Nhân, lão nhân nói vậy. Cả bốn tên mới tháo mũ trùm đầu ra. Bọn họ chắp tay thi lễ "Lần này phụng sự chủ tọa đến nhờ Hắc Độc Y Nhân lão nhân gia hỗ trợ giết một người!"

Cả bốn tên hắc y nhân, hầu như khuôn mặt biến dạng. Ngôn Tử có thể nhận ra bọn họ bị hủy dung để tiện bề hành sự. Lão chậm rãi tiến lại gần một gã hắc y. Sau đó lấy ra một lọ thuốc, thoa lên tay, rồi hướng về phía khuôn mặt hắc y nhân đó. Lúc đầu tên hắc y nhân tỏ ra sợ, nhưng vẫn điềm tĩnh không nhúc nhích.

Lão thoa lớp thuốc lên khuôn mặt tên hắc y nhân đó, khoảng mười hô hấp sau. Lớp da sần sùi tan chảy ra, tên hắc y nhân ôm mặt gào thét thảm thiết.

Ba tên còn lại thấy vậy lùi ra phía sau cảnh giác. Lúc này tên hắc y nhân đó không còn la hét, hắn điềm tĩnh sờ lên khuôn mặt mình. Khuôn mặt đã trơn bóng. Ba tên còn lại sững sờ, nhìn khuôn mặt bị hủy dung đã hoàn toàn bình phục. Thủ đoạn này, đúng thật là nghịch thiên.

Lúc này, danh khí Hắc Độc Y Nhân trong lòng bọn chúng nâng lên một bậc. Ngôn Tử vuốt chòm râu, ra vẻ đắc ý.

Sau khi đã biểu diễn xong, lão nói "Các ngươi muốn ta giết ai?"

Tên vừa hồi phục khuôn mặt, quỳ xuống tạ ơn Hắc Độc Y Nhân, sẵn tiện trả lời "Chủ tọa bọn ta mời Hắc Độc Y Nhân giết một tiểu tử họ Phương!"

"Phương Triết!" Lão như bị thói quen thốt ra danh tự đó.

Bốn tên hắc y kinh ngạc. Hạc Âm phía sau Ngôn Tử cũng bị kích động, nắm chặt tay lại đợi biểu hiện của lão Ngôn Tử.

Hắc Độc Y Nhân cân nhắc một lúc, mới nói "Chuyện này, không phải một sớm một chiều có thể giải quyết được. Ta đã nhờ thuộc hạ, cung cấp tin tức quan trọng cho Mộc gia. Bọn họ sẽ sớm phối hợp với ta diễn một màn kịch. Chuyện về Phương tiểu tử các ngươi về báo lại không cần ra tay"

Lão nhìn biểu hiện lúng túng của bốn tên hắc y nhân, lão cười ha ha nói "Nếu muốn nhanh chóng thì các ngươi nên tìm thế lực khác, ta không giúp được. Mà có thế lực có thể giết được tiểu tử đó, thay ta cảm tạ hắn!"

Đến lúc này, lão vẫn chưa buông bỏ được Phương Triết. Mặc dù thời gian khá lâu, lão mất đi cơ hội hồi phục như ban đầu. Máu tên tiểu tử đó cũng không còn tác dụng, nhưng lão vẫn không ngừng tìm cách tự cứu lấy mình.

Lão nhìn bốn tên hắc y nhân rời đi. Sau đó cùng Hạc Âm rời khỏi nhà gỗ, đi vào một hang động gần đó.

Đây là một hang động rất lớn, xung quanh mờ tối, không có ánh sáng mặt trời, chỉ có ánh sáng từ ngọn đuốc. Hạc Âm phía sau dè dặt, đi sau lưng không dám đi ngang hàng.

Ngôn Tử dừng lại trước một cái ao, có dòng nước màu đen đặc sệt. Hầu như không hề có một tí gợn sóng.

Lão dùng dao, trích một giọt máu vào cái ao màu đen. Lúc này, có một hồi gợn sóng với một tiếng rít dài.

Hạc Âm tâm thần bị rút lại, hắn hoảng sợ, hai chân hầu như run rẩy đứng không vững.

Ngôn Tử trấn an hắn "Không sau, con ta không làm hại ngươi. Ngươi trước vào kinh thành phối hợp Lâm Tùng Mạc tiến hành kế hoạch, tốt nhất là trên phạm vi cả Thương Nguyên Quốc"

Hạc Âm chắp tay vâng lệnh, nhanh chóng rồi đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!