Chương 64: (Vô Đề)

Edit: Mimi

Beta: Mimi

*****Khi Tư Đồ Sênh nhận được tin nhắn của Thẩm Ngọc Lưu, cũng là lúc cậu đang trốn trong hoa viên tối đen như mực để giải quyết nhu cầu thoát nước thiết yếu của thân thể. Mặc dù Lận Nhã Cầm đã chuẩn bị phòng ốc cho cậu chu đáo đến mức chẳng khác cung điện của hoàng tử là bao, song cậu vẫn không chấp nhận nổi việc cởi quần ngay trước hai cái cameras.

Hình ảnh mà Thẩm Ngọc Lưu gửi đến, có kèm dòng chữ thuyết minh: "Đây là thiết bị cất giấu chứng cứ phạm tội của hai anh em kia, nhất thiết phải tìm được trong vòng mười lăm ngày, bằng không, sẽ mất đi hiệu lực".

Chứng cứ mất đi hiệu lực, hơn phân nửa có ba loại nguyên nhân:

Một là thiết bị giấu chứng cứ tự tiêu hủy nội dung lưu trữ bên trong;

Hai là vụ án vượt quá thời hạn mặc định;

Ba là hai anh em kia vô tội và được phóng thích.

Bất kể lý do là gì, đối với Tư Đồ Sênh mà nói đều rất không tốt đẹp. Cậu có dự cảm, chỉ cần hai anh em nọ được tự do, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình, chính xác hơn thì, tên anh trai cuồng em gái kia sẽ không tha cho cậu.

Tư Đồ Sênh không tiếp xúc với bọn họ nhiều lắm, cho đến bây giờ cậu vẫn không biết tại sao đối phương lại nhắm vào mình. Chẳng phải chỉ là cậu được người nhờ vả, tới nhà bọn họ "lấy" một món đồ, vừa vặn nhìn thấy em gái gã kia bệnh phát, cho nên mới thuận tay đưa thuốc cho cô nàng hay sao? Đây là hành động mà bất cứ thanh niên bốn tốt nào cũng sẽ làm, hoàn toàn không với tới được trình độ của Lôi Phong.

(*) thanh niên bốn tốt: phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống tốt; chất lượng huấn luyện, học tập, công tác tốt; đoàn kết nội bộ, đoàn kết quân dân và dân chủ tốt; cảnh quan môi trường văn hóa tốt

Người ngoại quốc chính là người ngoại quốc, thái độ đối với hôn nhân thật quá tùy tiện. Chỉ tiện tay một cái đã vội vàng lấy thân báo đáp, thế này đối với ân nhân cứu mạng, chẳng phải máu chảy đầu rơi làm trâu làm ngựa cũng bằng lòng à?

Nếu thật sự như thế thì đã tốt.

"Bảo bối, con đang làm gì đó?" Lận Nhã Cầm cầm đèn pin đi tới phía này.

Tư Đồ Sênh lập tức cúi đầu nhìn xuống, xác nhận khóa quần đã kín không còn kẽ hở, mới trả lời: "Tưới hoa."

"Bảo bối, con thật hiểu lòng mẹ, đây là chậu hoa mẹ thích nhất đấy." Lận Nhã Cầm hoàn toàn không có ý thức tự giác đi ngủ sớm, vừa tóm được Tư Đồ Sênh đã bắt đầu thao thao bất tuyệt kể lể chính mình năm đó ở tại Thi gia đã khổ sở cỡ nào. Ông nội của Tư Đồ Sênh là lão già ác độc nhất trên thế giới, lãnh khốc vô tình còn cố ý sinh sự, kể cả bà sinh được con trai cũng chết sống không cần.

Nếu không phải bà mưu trí khôn ngoan, tranh đấu tới cùng, lại sống lâu hơn lão, chống mắt nhìn ngày lão chết thì tuyệt không có thắng lợi hôm nay.

Tư Đồ Sênh hỏi: "Khi nào có thể đem kết quả thắng lợi truyền lại cho tôi?"

Lận Nhã Cầm trầm mặc một lát, nói: "Cũng không phải là không thể được, thế nhưng con phải gánh vách trách nhiệm chấn hưng nhà họ Thi."

Tư Đồ Sênh chắc nịch nói: "Tôi triệt để kế thừa sự cơ trí dũng cảm và tinh thần đấu tranh ngoan cường của bà! Phổi lớn, hơi dài, tuyệt đối sống lâu hơn ba tôi!"

"…" Lận Nhã Cầm chuyển đề tài, "Một tuần sau, mẹ sẽ an bài một bữa tiệc, mời những nhân vật nổi tiếng trong thành phố tới, chứng kiến con nhận tổ quy tông."

Tư Đồ Sênh đáp lời: "Chọn ngày không bằng gặp ngày, mai luôn đi."

Lận Nhã Cầm khó xử: "Những nhân vật nổi tiếng rất xoi mói chuyện lễ nghi, mẹ nghĩ cần có chút thời gian để giảng dạy cho con."

"Chọn giờ không bằng gặp giờ, hiện tại luôn đi." Tư Đồ Sênh kéo tay bà bước đi.

Lận Nhã Cầm: "…" Hình như có cái gì đó không đúng lắm.

Thời điểm kể lể lịch sử phấn đấu của mình, Lận Nhã cần tinh thần phấn chấn, ý chí sục sôi, chính là khi nói đến phần lễ nghĩa, bà lập tức ngáp ngủ, đầu cũng như chim gõ kiến mà không ngừng gật lên gật xuống. Đã thế Tư Đồ Sênh còn cố tình muốn tra tấn bà, cứ nhắm vào lúc đối phương ngủ gật, liền hô to một tiếng: "Mẹ, như vậy có đúng không?"

"A? Chỗ nào chỗ nào? À, chỗ này kỳ thật là…"

Cứ thế năm sáu lần, Lận Nhã Cầm thật sự đấu không lại thần ngủ, bắt đầu mơ mơ hồ hồ, nói năng lộn xộn lung tung: "Con nói đúng, nói đúng. Hả? Chào hỏi phải dập đầu với nhau, đúng rồi đúng rồi, chính là như vậy."

Tư Đồ Sênh nhân cơ hội này đề nghị: "Vậy ngày mai chúng ta liền tổ chức yến tiệc đi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!