Chương 35: (Vô Đề)

Edit: Mimi

Beta: Mít

*****

Tư Đồ Sênh làm bộ như không nghe ra sự tiếc nuối trong ngữ khí của người kia, nói: "Tôi muốn điều tra một người tên Ryan."

"Ừ, sau đó?"

"Tạm thời chưa có."

"Họ là gì?"

"Dù sao cũng không có họ Ry."

"… Cho cậu năm phút để giải thích, nếu không thì quan hệ giữa chúng ta rất có khả năng sẽ thành C luôn."

Tư Đồ Sênh đem những tình tiết vụ án tỉ mỉ tế kể lại một lần. Năng lực tường thuật của cậu vô cùng mạnh mẽ, thời điểm phân tích còn không quên đưa thêm những cảm xúc chủ quan của mình. Dựa trên những suy luận này, Thẩm Ngọc Lưu lập tức hiểu được: "Cậu hoài nghi Chu Duy Ân và Anh Hành Sơn có quan hệ huyết thống?"

"Chỉ là phỏng đoán. Một cậu bé thích vượt qua ngàn dặm xa xôi mà chạy về nước, nhất định là không hài lòng với cuộc sống ở nước ngoài. Cậu ta từ nhỏ đã lớn lên ở Mỹ, không thể có chuyện không hợp khí hậu, khả năng lớn nhất là có một áp lực nào đó, ví dụ như, baba."

"Nếu phỏng đoán này là sự thật, con tàu hôn nhân của Anh Hành Sơn sẽ trật khỏi đường ray, mà người chịu đả kích lớn nhất, không thể nghi ngờ, đương nhiên sẽ là người vợ hiện tại của ông ta và Anh nhị thiếu của cậu. Nếu như là do bọn họ hạ thủ, vậy thì Chu Duy Ân chỉ sợ lành ít dữ nhiều."

"Từ từ, "Anh nhị thiếu của cậu" là có ý gì?"

"Không có gì, cường điệu một chút rằng anh ta không phải của tôi thôi."

"…"

"Tất nhiên, đây chỉ là một trong một vài khả năng. Những khả năng khác có thể là bắt cóc tống tiền, trả thù, tự mình bỏ trốn trong thời kỳ phản nghịch, hoặc là bị bọn buôn người bắt cóc, vân vân."

"Khả năng có thể xảy ra nhất?" Tư Đồ Sênh cực kỳ tin tưởng lối phân tích của Thẩm Ngọc Lưu.

Thẩm Ngọc Lưu không cần nghĩ ngợi, nói: "Bắt cóc tống tiền và tâm lý thời kỳ phản nghịch."

"Vì sao khả năng trả thù lại nhỏ hơn?"

"Tuổi còn quá nhỏ." Cậu ta còn bé như vậy, có thể quậy phá gì đến mức khiến người ta phải bắt cóc trả thù.

"Vậy bị lừa bán thì sao?"

"Tuổi lại quá lớn."

"Khả năng bắt cóc tống tiền lớn à?" Tư Đồ Sênh đưa ra ý kiến phản bác, "Cho dù Chu Duy Ân là con của Anh Hành Sơn đi chăng nữa. Trên đường nhiều cậu ấm nhà giàu như vậy, quăng một mẻ lưới, có thể hốt về cả đàn, hà tất bọn chúng lại chọn một đứa con ngoài giá thú thân phận không rõ ràng để xuống tay?"

Thẩm Ngọc Lưu trả lời: "Thân phận của con ngoài giá thú không thể tùy tiện bị phơi bày ra ngoài ánh sáng, vì thế đại đa số người bị hại sẽ không dám báo cảnh sát mà lựa chọn giải quyết trong im lặng. Đó thật sự là đối tượng tuyệt hảo để bọn bắt cóc tống tiền lựa chọn."

Tư Đồ Sênh nói: "Trừ phi bọn bắt cóc là Sherlock Holmes chuyển thế, nếu không nhất định thủ phạm là người quen."

Thẩm Ngọc Lưu: "Chi phí cố vấn là hai mươi vạn, nhớ gửi vào tài khoản của tôi."

"Cậu ăn cướp à!"

"Tư liệu về Ryan…" Thẩm Ngọc Lưu kèo dài thanh âm.

"… Hai mươi vạn ít quá, cậu thấy hai mươi mốt vạn thì thế nào?"

Thẩm Ngọc Lưu đáp lời: "Tôi không phải loại người vì tiền mà vứt bỏ nguyên tắc của mình… Tôi thích số chẵn, hai mươi hai vạn đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!