Chương 38: (Vô Đề)

Editor: tiểu mao

Beta: Linh Phương

Nguồn: Cung Quảng Hằng

Lục tổng vẫn chưa biết mình bị khinh thường.

Đương nhiên có biết cũng chả làm sao.

Lục tổng là một người đàn ông không để ý đến cái nhìn của người khác.

anh đi tới cạnh Trần Hi, rất tự nhiên cúi người nhấc cái cặp to nặng trên lưng cho cô, rồi nhẹ nhàng xách trên tay.

Bởi vì động tác này, biểu cảm Khương Noãn hóa nghiêm túc.

"Khương Noãn, cậu đừng lo lắng, Lục Chinh là người tốt, không có suy nghĩ nào không an phận với tớ đâu." Trần Hi vội vàng kéo tay Khương Noãn, nghiêm túc nói, "Tớ hỏi anh ấy rồi. anh ấy nói không có."

"Cậu, cậu nói cái gì?" Khương Noãn cảm thấy bị nuốt lưỡi luôn rồi, khiếp sợ nhìn đứa bạn ngu ngơ tới mức không tưởng này, "Cậu thật sự hỏi hắn ta có ý tưởng gì không an phận với cậu?"

Có tên đàn ông mưu mô lại đi nói mình có suy nghĩ đen tối chắc?

Khương Noãn đúng là bị Trần Hi làm tức chết, nhìn chằm chằm ngốc bạch ngọt này, tức nghiến răng, mà Lục Chinh cũng tức nghiến răng. anh lạnh lùng nhìn thoáng qua Trần Hi đang ngẩng đầu nhìn mình cười, hừ lạnh một tiếng, bình tĩnh nói: "Phụ nữ nào mà tôi chưa gặp qua. cô bé này tôi còn chưa để vào mắt."

Người hợp thẩm mỹ Lục tổng vẫn còn đầy trên mạng đấy, ai nói anh có hứng thú với tiểu nha đầu còn chưa cai sữa này?

Khương Noãn nhìn kỹ Lục Chinh, ánh mắt sắc bén, không né không tránh.

Lục Chinh cảm thấy nha đầu Khương gia này có tiền đồ đấy.

Dám đối diện với mình, so với ông bố thì có tiền đồ hơn nhiều.

"Lục tổng, Trần Hi ở ngoài kết bạn thế nào, tôi cũng không muốn quản nhiều. Nhưng cô ấy là bạn tốt nhất của tôi, nếu cậu ấy bị người khác bắt nạt, dù có đồng quy vu tận, tôi cũng quyết không bỏ qua cho kẻ làm tổn thương cậu ấy."

Khương Noãn sẽ không ngăn việc Trần Hi kết bạn với Lục Chinh, bởi vì có là thân nhất thì cũng nên có chừng mực, không nhúng tay vào lực chọn cuộc sống của bạn bè. Nhưng cô nàng cũng không trơ mắt nhìn kẻ khác bắt nạt Trần Hi, thấy Lục Chinh lãnh đạm nhìn mình, cô nàng trầm mặc một chút, rồi mới mở cửa xe nhà mình, quay đầu nói với Trần Hi, "Cậu đừng lo lắng. Có chuyện gì thì cũng có tớ ở đây.

Nếu có kẻ dám động chân động tay với cậu, trực tiếp gọi quỷ tới đánh què chân hắn!"

Tuy Trần Hi yếu ớt, không chịu được sự sắc bén của người khác nhưng lại có khả năng nhìn được quỷ.

Phàm là Lục Chinh có gió thổi cỏ lay gì, Khương giáo bá sẽ một lần ủng hộ lệ quỷ chém chết anh.

cô nàng hừ lạnh một tiếng, thấy Trần Hi ngoan ngoãn gật đầu, lúc này mới chịu rời đi.

trên thương trường, Lục Chinh được đánh giá không tệ, đặc biệt đánh giá của phụ nữ về anh rất cao, Khương Noãn quyết định tin tưởng anh một lần.

Đây chính là tên đàn ông vứt đại tiểu thư Triệu thị giữa buổi tiệc rượu, khiến người ta suýt chút nữa là nhảy xuống biển đấy!

Làm tốt lắm!

"Khương Noãn đối xử với em thật tốt!" Trần Hi dõi mắt trông theo hướng xe Khương gia rời đi, cái bộ dạng nhón chân mong chờ này... Quả thực làm Lục tổng tức chết luôn. cô lại chẳng thấy biểu cảm của Lục Chinh, ngược lại còn quay đầu cảm kích, nhẹ nhàng nói với Lục Chinh: "Lục Chinh, em còn tưởng phải gọi điện cho anh."

cô không cảm thấy thân phận giữa hai người sẽ mang tới cái gì khác biệt, cô đi theo người đàn ông anh tuấn ngồi vào xe, nhìn Lục Chinh đặt cặp cô ở ghế sau rồi ngồi vào ghế lái, cô không khỏi tò mò hỏi: "anh thật sự sợ ma quỷ?"

"Ừ." Lục Chinh gật đầu cho có lệ.

"Nhưng em cảm thấy anh có khi nào..." Trần Hi nhớ tới chuyện mà thiếu nữ số 15 đường Hòe An từng nói với mình, hơi do dự, nghiêng đầu nhìn sườn mặt Lục Chinh gần trong gang tấc. Gương mặt này đường cong nam tính, lạnh lùng cứng rắn, mang theo khí thế mạnh mẽ khiến người ta sợ hãi trong vô thức.

Nhưng Trần Hi nhìn tới nhìn lui cũng không hiểu vì sao thiếu nữ lại nói Lục Chinh "hung".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!