Chương 28: (Vô Đề)

Editor: tiểu mao

Nguồn: Cung Quảng Hằng

Trần Hi ngay nháy mắt khi nữ quỷ phát tác đã trở tay cầm một tấm bùa đuổi quỷ trong tay, nâng cao cảnh giác.

Nhưng mà chuyện khiến cô kinh ngạc là, nữ quỷ vẫn dùng đôi mắt oán độc đỏ như máu nhìn mình, dù tức giận đến mức cả người vặn vẹo, váy đỏ tung bay, dữ tợn đến đáng sợ nhưng vẫn không nhào tới.

cô nghiêng nghiêng đầu nhỏ.

"Tôi có thể nói chuyện với cô không?"

Thấy nữ quỷ dường như đang kiêng kị mình, cứ đứng cách mình một khoảng xa, tiểu cô nương lại thể hiện sự cảm khái tự tận tâm can, hình như gần đây công lực dọa quỷ tăng lên không ít rồi. cô quay đầu lại, đưa tay ngăn trước mặt Lục Chinh, thuận tay bỏ bàn tay to của anh khỏi vai mình... cô không có thói quen thân thiết với người khác như thế này.

cô ngăn anh lại, nghiêm túc nói với nữ quỷ áo đỏ: "Đây là người mà tôi bảo vệ. cô không được làm hại anh ấy!" cô rất nghiêm túc, nữ quỷ lại phát ra tiếng kêu khóc thê lương.

Bóng dáng cô ta như ẩn như hiện, dần dần để lộ dấu vết trong tầm mắt Lục Chinh.

Nếu không phải quỷ vật cố ý để cho người thấy thì người bình thường căn bản không nhìn thấy quỷ.

Ví dụ như vụ Bút Tiên kia, nếu không phải muốn hù dọa Khương Noãn, về căn bản sẽ không để lộ tung tích.

Thấy cô ta thế mà lại dám lộ ra trước mặt người thường cái bộ dáng đáng sợ thê thảm kia, Trần Hi hơi do dự quay đầu lại, Lục Chinh lạnh lùng nhìn nữ quỷ, vẻ mặt thờ ơ, chỉ tới khi nhận ra ánh mắt Trần Hi, người đàn ông anh tuấn mới cúi đầu, nhếch khóe miệng nói: "Đáng sợ quá." (em sợ anh quá)

Bộ dáng anh có giống lời nói đâu, nữ quỷ tức run cả người, nhưng vẫn đứng cách xa dưới ánh mắt uy hiếp của Trần Hi, cô suy nghĩ, từ từ đi về hướng nữ quỷ, nhẹ nhàng nói, "Chuyện của cô, tôi đã xem trên mạng rồi, rất tội nghiệp, tôi biết cô rất vô tội. Nhưng..." cô im lặng nhìn nữ quỷ đang có phần sửng sốt, nhỏ giọng nói, "Nếu cô làm thế, chỉ hại người vô tội, còn thủ phạm thực sự vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật."

"cô có ý gì?" Nữ quỷ đứng xa xa, cảnh giác nhìn cô, đột nhiên mở miệng hỏi.

"Người cô muốn giết là tên đàn ông lái xe thể thao đỏ." Thấy đáy mắt nữ quỷ chảy ra huyết lệ, Trần Hi hạ mắt, bước về trước thêm hai bước, nhẹ giọng nói, "Nhưng làm tặc hay chột dạ. Nếu chỗ này xảy ra tai nạn xe cộ, liên tiếp có xe thể thao đỏ gặp tử vong, vậy hung thủ thực sự lại càng không dám quay lại con đường này, bởi vì hắn biết có quỷ muốn tìm hắn báo thù, sao có thể đi chịu chết? 

một người đàn ông có tiền mua xe thể thao, vậy chắc chắn hắn rất giàu, hắn ta có thể thỉnh thầy trừ tà tới đánh cho cô hồn phi phách tán, tới lúc đó cô vẫn không thể báo thù, đó mới gọi là chết vô ích."

cô gái nho nhỏ đứng trên con đường dài yên tĩnh, nghiêm túc nói những lời này, nữ quỷ đột nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm vào cô.

Trần Hi bình tĩnh nhìn lại.

"cô biết cái gì, cô biết cái gì! Tôi là con một, bố mẹ tôi đã sáu mươi rồi!" Thần sắc nữ quỷ vốn đã hòa hoãn một chút, đột ngột trở nên thê lương, kêu gào chói tai, "Bọn họ đều già rồi, nhưng tôi chết đi, không thể hiếu thảo với bọn họ, bọn họ tuổi già mất đi đứa con duy nhất, cảm giác đau khổ ấy cô hiểu được không?!" cô ta bắt đầu giơ nanh múa vuốt, bóng ma cũng bắt đầu trở nên vặn vẹo.

Cả con phố dài ngập mùi gió tanh, phát ra tiếng kêu thê lương quỷ khóc sói gào, nháy mắt đó, nơi này giống như rơi vào địa ngục.

"Cảm giác nằm yên chờ chết, tuyệt vọng nhìn máu mình chảy đầy đất cô hiểu được bao nhiêu? hắn rõ ràng, rõ ràng có thể đưa tôi tới bệnh viện, tôi có khả năng được cứu sống, nhưng hắn lại chạy, bỏ chạy!"

Trần Hi lặng lẽ lắng nghe.

Quỷ hồn không có oán hận sẽ không thay đổi thành lệ quỷ.

Biến thành lệ quỷ chứng tỏ trong lòng có hận.

"Vậy cô có muốn báo thù không?" cô nhẹ nhàng hỏi.

Nữ quỷ cố gắng kìm nén sát ý trong lòng, nhìn Trần Hi không nói.

"cô muốn báo thù, vậy thì không thể giết người. Phần lớn nhóm tội phạm sẽ phù hợp với một loại quy luật vô cùng phổ biến, ngay sau khi bọn chúng gây án, rất dễ quay lại hiện trường phạm tội để một lần nữa thưởng thức hoặc kiểm tra sai sót, cho mình được an tâm."

cô bé tóc đen ngây thơ nghiêng đầu, nhưng lời nói lại mới đáng sợ làm sao, thấy nữ quỷ cứ nhìn mình chằm chặp, cô nắm chặt bộ đồng phục rộng thùng thình, nhỏ giọng nói, "Chỉ cần con phố này sóng êm bể lặng, hắn chắc chắn sẽ quay lại chỗ này lần nữa. Đến lúc đó cô có thể báo thù rửa hận."

Oan có đầu, nợ có chủ, đừng nên làm hại người vô tội, chỉ cần giết chết người xấu thực sự là đủ rồi.

"Sao cô lại biết loại quy luật này?" Nữ quỷ lạnh lùng hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!