Chương 2: (Vô Đề)

Editor: tiểu mao

"... Mua gì cơ?"

Ngay lúc cho rằng mình gặp cảnh yêu thương nhớ nhung trong truyền thuyết, lại gặp trúng người bán, bán bùa...

Idol chất lượng cao vỡ nát con tim.

Tuy là Lục Cảnh là người quang minh chính đại không chút tà niệm, nhưng rõ ràng nghĩ sự dịu dàng của mình đã cảm động fan nhỏ, ngờ đâu giây tiếp theo fan nhỏ rút ra một đống bùa.

anh chàng thâm trầm đè xuống kính râm của mình, nhìn cô bé gương mặt trắng nõn, ánh mắt thuần khiết trước mặt, đau đớn nói: "Cho một cái đi!"

đã có liên hệ với nhau rồi, giờ mà từ chối phũ phàng thật sự quá tổn thương tâm hồn cô gái nhỏ, dù có là bọn bịp bợm giang hồ, thì cũng chỉ là một tấm bùa mà thôi.

không sao, coi như giúp đỡ cuộc sống tuổi xuân của cô bé này đi.

"Bao nhiêu tiền?" anh chàng lấy ví từ trong túi áo da, nhẹ giọng hỏi.

Hiển nhiên là cô bé này chưa làm chuyện lừa bịp bao giờ, cả gương mặt đỏ hết cả lên, dưới ánh mắt thương xót của Lục Cảnh, hình như còn vì hổ thẹn mà cúi đầu, giơ ngón tay cẩn thận từng li từng tí nói: "một, một trăm tệ."

cô bất an mà di di chân trên đất, lại ngửa đầu chờ mong anh trai quái lạ nghe nói rất tốt này, nhỏ giọng nói: "Mua hai tặng một." Lúc cô ngửa đầu nhìn mình chờ mong, đôi mắt xinh đẹp ôn thuận giống như có tia sáng xẹt qua, Lục Cảnh lập tức ho khan một tiếng, ánh mắt phiêu dật một chút, gật đầu loạn lên, nói: "Vậy lấy hai trăm đi."

"Hai trăm ạ?" Đôi mắt Trần Hi lập tức sáng lên.

cô ngồi đợi ở đầu đường này đã mấy ngày rồi, hôm nay là ngày đầu tiên khai trương, thế mà lại kiếm được hai trăm.

Người này giống như cô gái váy trắng nói.

anh trai quái đản này đúng là rất tốt.

"Cảm ơn anh!" trên gương mặt cô hiện lên tươi cười rực rỡ, sáng mù mắt.

Lục Cảnh theo bản năng đỏ bừng mặt, nghiêm túc lên tiếng, từ trong ví lấy ra hai trăm, chần chừ một chút lại rút thêm một trăm đưa cho Trần Hi, không được tự nhiên nói, "anh, anh chính là một idol chất lượng cao, mua hai tặng một không phải hạ thấp giá trị của anh à. anh mua giá gốc, đưa ba tờ đi."

Ba tờ tiền đỏ rực trong tay anh chàng làm Trần Hi mắt ươn ướt, cô thật sự cảm thấy người tốt còn rất nhiều, nghĩ chút liền nhận lấy ba trăm, khom lưng nhỏ giọng nói với Lục Cảnh,

"Cảm ơn anh." cô lựa từ trong đống bùa chú của mình, lấy ra hai bùa hộ mệnh và một tấm bùa đuổi quỷ.

"anh phải giữ cẩn thận đấy, thật sự rất hữu dụng." Tay cô nhỏ nhắn, gấp ba tấm bùa thành hình dáng xinh đẹp, ngửa đầu nhỏ giọng nói với Lục Cảnh, "không được làm mất đâu."

cô nghiêm túc nói với mình như vậy, Lục Cảnh cúi đầu là thấy gương mặt xinh đẹp của cô vẫn còn chút tròn trịa trẻ con, ánh mắt anh thoáng dao động, yếu ớt đáp ứng sẽ nhanh chóng bỏ ba tấm bùa này vào ví tiền, thấy cô nhìn mình mỉm cười đầy ngọt ngào. Lập tức lại không tự nhiên mà quay mặt đi. anh chàng đột nhiên có chút khẩn trương, cô gái váy trắng đang ghé vào vai Trần Hi thấy đột nhiên không có động tĩnh, hoài nghi dùng cái đầu nhỏ trái ngó Lục Cảnh, phải nhìn Trần Hi.

"Tôi nói, có phải hai người..." Sắc mặt cô nàng bỗng thay đổi.

Trần Hi nghiêng đầu, ngây người nhìn vào đôi mắt cô gái váy trắng đang dần đỏ lên một cách kỳ lạ.

cô gái váy trắng ngại ngùng đem bệnh đau mắt tự chữa lành: "Tôi là fans bạn gái đấy!" cô nàng phải giải thích cho mình một chút.

Trần Hi càng ngơ ngác.

"Vậy, anh đi trước đây." Lục Cảnh cảm thấy hai người cứ yên lặng đối diện nhìn nhau thế này cứ quái quái, mở miệng nói ra.

Bàn tay trắng sứ nhỏ bé của Trần Hi kéo vạt áo da anh lại.

Lục Cảnh quay đầu, khóe miệng co giật nhìn cô bé đang dùng ánh mắt đầy tin tưởng nhìn mình.

thật, thật sự cho rằng anh là người tốt, không đề phòng à?

cô bé này lớn lên thế nào vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!