Editor: tiểu mao
Nguồn: Cung Quảng Hằng
Đối mặt với câu nói lưu manh "hắn tính cái rắm", trợ lý Trương là một người làm công tác văn hóa, xin chọn tôi không nghe thấy.
anh ta không hé răng, đợi một chốc mới đề thấp giọng nói, "Gần đây tập đoàn Triệu thị rất hùng mạnh."
Có vẻ là vì người cầm lái sắp thay đổi triều đại, động tác tập đoàn Triệu thị rất lớn, đột nhiên nhanh chóng chiếm được một vài nơi trước đó không đề cập tới, làm khắp nơi nâng cao cảnh giác. Ví dụ như bên bất động sản, lúc trước sản nghiệp của Triệu thị có lớn cũng không đặt chân vào, nhưng dạo gần đây, kẻ từ sau khi vị Triệu tổng kia trở lại đã tích cực tham gia một số dự án đấu thầu, vừa nhìn là biết người này muốn xắn tay áo làm chuyện lớn.
Tóm lại Khương tổng bất động sản Khương thị, chiều nay muốn gặp mặt Lục Chinh, chính là vì thái độ tích cực chủ động của Triệu thị làm Khương thị phải nâng cao cảnh giác.
Trước kia đều là mọi người phân phần bánh với nhau, tuy là cũng có chút tranh giành, nhưng mà vẫn ấn theo quy củ, luôn là tôi vui mọi người cũng vui.
Là do Triệu thị đột nhiên chen chân vào, thứ cướp đi đều là ích lợi bên bất động sản mà mấy công ty trong ngành này đã đứng vững gót chân bấy giờ.
Khương tổng không ở nhà chửi mẹ nó mới là lạ.
"Ngu xuẩn." Lục Chinh cười lạnh một tiếng, "Lão gia hỏa Triệu thị kia còn chưa già cả mắt mờ định nghỉ hưu, hắn làm con trai mà lại muốn bày ra cái bộ dạng đoạt lớp đoạt quyền với mấy lão già kia... thật sự cho là trên TV khen hắn vài câu là đại gia tài chính thì hắn coi mình là đại gia tài chính thật đấy hử?"
Đài truyền hình đều hay thổi phồng mấy kẻ có tiền vừa từ nước ngoài về, nghiêm túc tất thua. Chỉ là Lục Chinh không ngờ lại có kẻ ngốc coi là thật, thực sự coi mình thành đại gia tài chính, tinh anh thương nghiệp, nghĩ tới vị Triệu tổng anh tuấn nho nhã kia, anh nhếch khóe miệng khinh thường nói, "hắn đúng là không bằng ông bố của mình."
Người cầm lái thực sự của Triệu thị là Triệu lão gia, đó mới là một ông lão thông minh, nếu không đâu để nhiều năm vậy cũng không tiến vào ngành kinh doanh bất động sản.
Ai mà không biết bất động sản kiếm tiền rất được.
Nhưng muốn được phân chia ích lợi, nào có dễ dàng thế.
Hùng hổ dọa người quá mức, còn bày ra bộ dạng như muốn tranh đoạt... Coi Lục tổng tập đoàn Lục thị vốn máu lạnh vô tình không sợ bị nguyền rủa này là gì?
Lục Chinh tuy là cường thế, nhưng vẫn được tính là nói lý, vị Triệu tổng này ở tập đoàn còn chưa bồi dưỡng ra mấy người tâm phúc, cũng không hiểu rõ chính sách trong nước lẫn phân chia hợp tác mà đã dám đoạt đồ của người khác, tướng ăn khó coi như thế, sợ là có ngày bị người ta đánh chết.
"Triệu tổng..."
"Triệu phó tổng." Lục Chinh uốn lại.
Trợ lý Trương cảm thấy ông chủ mình đủ lắm rồi nhá.
Đánh người tránh cái mặt ra, một hai phải nhấn mạnh người ta là phó tổng, đúng là đả thương người mà.
"Sợ là Triệu lão gia tử sẽ bất mãn với chúng ta." anh ta ho khan một tiếng, thấy Lục Chinh không nói gì, chỉ hơi cười lạnh, mới nhẹ giọng nói, "Lục thị và Triệu thị đều là tập đoàn số một số hai trong nước, một chút gió thổi cỏ lay cũng có biết bao người ngó. Nếu ngài không cho Triệu thị mặt mũi, chỉ sợ ngày mai sẽ có người nói giữa Lục thị và Triệu thị có khúc mắc, về phương diện giá cổ phiếu..." anh ta cụp mắt, thấy mặt Lục Chinh lạnh đến tận cùng, hoàn toàn không đem cái việc nhỏ này trong lòng, nhẹ nhàng nói, "Còn vị đại tiểu thư Triệu gia kia, cô ta đối với Lục tổng ngài..."
Triệu tổng có một cô em gái, lén... quang minh yêu mến Lục tổng của bọn họ đã nhiều năm, trên thương trường không có người nào là không biết không hiểu.
Chỉ tiếc là ta vốn có lòng hiểu trăng sáng, cớ sao trăng sáng chiếu mương máng, Lục tổng luôn rất ghét phụ nữ lại gần mình, vị đại tiểu thư Triệu gia kia một trời nhiệt tình đúng là cho chó ăn.
Dù rằng Lục tổng liên tiếp lơ người ta, coi như người vô hình, nhưng vị đại tiểu thư Triệu gia vẫn quyết theo đuổi Lục tổng không bỏ, đương nhiên là người ta đứng xa xa liếc mắt đưa tình, dù sao cũng đâu gây trở ngại cho người khác đúng không?
Chính bởi vì Lục Chinh là người trong lòng của vị đại tiểu thư Triệu gia kia, nên mấy thiên kim tiểu thư do e sợ cường thế của Triệu gia mà đều sôi nổi thoái nhượng, mấy năm nay, người bên cạnh Lục tổng càng thêm thưa thớt. Nhưng mà trợ lý Trương biết Lục tổng nhà mình là người ngạo mạn, hơn nữa còn là người đàn ông không máu không nước mắt, thấy Lục Chinh cười lạnh, càng phải nhắc nhở thêm, "Đại tiểu thư Triệu gia là người phiền toái."
Lão gia tử Triệu gia kia vô cùng yêu thích Lục Chinh, rất nguyện ý liên hôn, việc ái nữ nhà mình theo đuổi Lục Chinh, thấy vậy cũng vui mừng.
Tiếc là Lục tổng đã nói qua, chỗ nào có cô ta thì không có Lục tổng, bởi vậy cứ hễ là tiệc rượu của Lục gia, chỉ cần Lục Chinh ở đó, vị đại tiểu thư Triệu gia này trước nay đều không thể xuất hiện. (khúc này bản raw tác giả gõ sai, mình tự sửa trong bản edit rồi.)
Có một lần cô ta mang theo phần cảm tình không thể áp chế được nữa, xuất hiện trên tiệc rượu muốn cùng Lục Chinh nhảy một điệu, đối với cô gái trước mặt đang nhẹ giơ tay chờ anh nâng lên khẽ hôn, Lục Chinh làm như không thấy, giơ chân bước qua.
Nhất thời dư luận ồ lên, vị đại thư Triệu gia kia bị vứt lại giữa vũ hội đèn lồng huy hoàng, lúc đó vẫn còn đang rụt rè nâng một cánh tay lên... thiếu chút nữa là quay đầu đi nhảy biển rồi.
Quá là mất mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!