Chương 5: Kỹ năng nhóm lửa

Dung Khi quyết định tranh thủ trời sáng, mau chóng vào rừng tìm chỗ trú ẩn. Tốt nhất là có thể săn được thú rừng, lấp đầy bụng đói.

Không còn "gánh nặng", y di chuyển nhanh hơn nhiều, chẳng mấy chốc đã đến chỗ con suối tìm thấy hôm qua, múc nước uống vài ngụm rồi rửa mặt.

Vận may của y khá tốt, đi được vài bước thì gặp ngay một đàn thú hoang. Lũ thú này trông kỳ quái, hình dáng giống gà rừng nhưng to gấp mấy lần, đang mải miết mổ những cây cỏ lạ.

Dung Khi khẽ khom người, các ngón tay trái kẹp một cây kim bạc—— trường kiếm quen thuộc của y đã chìm xuống đáy biển cùng con thuyền, nhưng bên người y vẫn còn giấu một con dao găm và nhiều ám khí. Hầu hết ám khí đều tẩm kịch độc, riêng cây kim này, y đã cẩn thận tẩy độc khi nãy ở bờ suối.

Ánh sáng lóe lên, con gà rừng ngã xuống đất.

Dung Khi bước tới, xách con mồi quay lại bờ suối, sơ chế qua loa, định nướng lên ăn. Y sờ vào vạt áo trước ngực, chỉ lấy ra được một cái hộp quẹt ướt sũng, không khỏi trầm ngâm.

Người xưa có cách nhóm lửa bằng cách cọ xát hai que gỗ, khi làm nhiệm vụ bên ngoài, y cũng từng thấy thuộc hạ dùng cách này, chắc không khó lắm.

Thế là Dung hữu sứ nhìn quanh, chọn một khoảng đất trống, nhặt một đống lá cây khô, nhớ lại động tác của thuộc hạ, bắt đầu nhóm lửa.

Một canh giờ sau, mặt trời đã lên cao.

Dung Khi ngồi xếp bằng trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào đống lá khô vẫn không hề có động tĩnh, sắc mặt âm trầm đến cực điểm.

Y quyết định tạm gác chuyện này lại, trước tiên tìm trái cây dại lót dạ, hoặc tìm chỗ trú ẩn, sau đó sẽ tiếp tục nghiên cứu cách nhóm lửa!

Vừa đứng dậy, y đã đi mất nửa ngày.

Y đi hết khu rừng, ra khỏi rừng là những ngọn núi thấp. Trên đường đi, y tìm thấy thêm vài con suối nước ngọt khác, nhưng vẫn không tìm được hang động nào để trú ẩn. Cây cỏ trên núi héo úa, nhìn quanh chỉ thấy vách đá trơ trọi. Mặt trời dần buông xuống, lòng Dung Khi cũng chùng xuống theo.

Y không muốn ngủ đêm ngoài trời ở đây. Chưa nói đến khí hậu lạnh lẽo, ở trong khu rừng núi hoang vu xa lạ này, y căn bản không thể nào yên tâm nghỉ ngơi.

Trong núi rất yên tĩnh, đi sâu vào trong, như thể chỉ còn lại một mình y giữa trời đất. Thỉnh thoảng, từ một hướng không xác định, sẽ vang lên vài tiếng động kỳ lạ, giống như tiếng gió rít, lại giống như tiếng thú gầm.

Y cảm thấy không thể đi tiếp nữa.

Nếu thực sự đến đêm...

Đồng tử Dung Khi co rút lại, vẻ mặt không còn bình tĩnh như sáng sớm.

Y đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, hơn ai hết, y biết rõ, ban đêm, y không thể nhìn thấy gì.

Từ nhỏ y đã chịu đói rét, để lại bệnh căn, cứ đến đêm, tầm nhìn như bị một lớp vải đen che phủ, dù dưới ánh trăng rằm cũng không nhìn thấy bất cứ thứ gì. Vì vậy, ở Ma Cung, đèn đuốc trong ngoài phòng y không bao giờ tắt.

Giờ không có lửa, không có chỗ trú thân, đêm nay chắc chắn sẽ khó khăn.

Trời âm u, dù mặt trời vẫn còn trên cao, nhưng không có chút dấu hiệu quang đãng nào. Trước khi mặt trời hoàn toàn biến mất, Dung Khi men theo đường cũ quay lại bờ suối. Chưa đến nơi, phía trước đã thấy ánh lửa bập bùng, mùi thịt nướng thơm phức lan tỏa trong không khí. Y sững người, bước chân nhẹ nhàng hơn, lặng lẽ tiến về phía trước.

Cố Vân Hành dựa vào một tảng đá lớn, tay xoay xoay một cành cây, trên cành cây xiên một con gà rừng quen thuộc, lúc này lớp da bên ngoài đã vàng ruộm. Dầu mỡ trên da nhỏ xuống, ngọn lửa bên dưới bùng lên. Cành khô lá khô cháy lách tách.

Dung Khi: "..."

"Dung hữu sứ đã về rồi sao?" Cố Vân Hành vẫn giữ nguyên tư thế, thậm chí không quay đầu lại, tiếp tục lật miếng thịt nướng một cách ung dung. "Cố mỗ vốn định đến bờ suối uống nước, không ngờ Dung hữu sứ còn để lại cho ta một phần thức ăn."

Bị phát hiện, Dung Khi không còn che giấu nữa, bước ra từ sau gốc cây, mặt không cảm xúc nói: "Đây là con mồi của bổn tọa."

Cố Vân Hành cầm miếng thịt nướng lên, đưa lên mũi ngửi: "Vừa chín tới."

Dung Khi nhíu mày: "Ngươi đến đây bằng cách nào?"

Cố Vân Hành cắm cành cây xuống đất, xé một cái đùi gà, quan sát kỹ lưỡng: "Thịt mềm, tiếc là thiếu gia vị."

Nói xong, hắn ăn ngay trước mặt Dung Khi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!