Ta siết cánh tay lại, bồ công anh bị gió cuốn đi, tan vào trời xanh.
Mục đích đã đạt. Căn bệnh của công chúa cũng nên khỏi rồi.
15
Ban đỏ của Linh Chiêu công chúa ba ngày sau thì khỏi hẳn.
Nàng tỉ mỉ trang điểm, cuối cùng cũng chính thức gặp mặt Hách Liên Chấn.
Lúc này, Hách Liên Chấn đã g.i.ế. c hoàng huynh cướp công của mình, trở thành Thái tử nước Đông Ly.
Đông Ly quốc lãnh thổ rộng lớn, quốc lực cường thịnh.
Hách Liên Chấn không còn nghi ngờ gì nữa, tương lai sẽ là vị minh quân của một cường quốc thái bình thịnh trị.
So với đó, Việt quốc chỉ là một nước nhỏ.
Giống như kiếp trước, Linh Chiêu công chúa vừa gặp Hách Liên Chấn đã đem lòng ái mộ, chỉ hận không thể lập tức kết thân thông gia.
Ta vẫn đi theo bên người nàng, làm một cung nữ ngoan ngoãn, song ánh mắt Hách Liên Chấn thi thoảng lại dừng lại trên người ta.
Hắn thử thăm dò công chúa, phát hiện nàng căn bản không hề biết gì về chuyện tiên đoán hạn hán Đông Ly và bệnh tình của quốc quân.
Hôm sau, Linh Chiêu công chúa đưa Hách Liên Chấn vi hành phố xá, muốn cho hắn nhìn thấy phong tục nhân tình của Việt quốc.
Hồng Trần Vô Định
Chưa đi được bao lâu, bỗng có một nữ nhân mang giọng Hà Thành lao tới trước mặt ta:
"Linh nữ! Linh nữ ban phúc cho ta, ta quỳ lạy cảm tạ linh nữ!"
Ta vội lùi lại hai bước, chối: "Ngươi nhận nhầm người rồi."
Sắc mặt công chúa khẽ biến, nàng khẽ cúi người, trước mặt Hách Liên Chấn vẫn giữ vẻ hiền hòa hỏi han:
"Ngươi đang gọi bản cung sao?"
Nàng xoay người giải thích với Hách Liên Chấn:
"Điện hạ chưa biết, bản cung phong hiệu là Linh Chiêu, bách tính ngoài gọi là Thần nữ, cũng có khi gọi là Linh nữ."
Nàng vừa cười vừa liếc nữ nhân kia, ánh nhìn đầy cảnh cáo: "Phải vậy không?"
Nhưng nữ nhân kia lập tức lớn tiếng phản bác:
"Người ta muốn bái kiến là Linh nữ cứu mạng dân Hà Thành, chứ không phải thứ thần nữ giả nhân giả nghĩa, thấy c.h.ế. t không cứu như ngươi!"
"Linh nữ nương nương là đại ân nhân của dân Hà Thành! Ta là tín đồ trung thành nhất của người!"
Hách Liên Chấn nhìn về phía ta, sau đó bình tĩnh nói với công chúa:
"Xem ra bách tính các ngươi, giờ đây tin tưởng thờ phụng quả thật là vị linh nữ bằng đất kia, chứ không còn là công chúa nữa rồi."
Linh Chiêu công chúa bị đ.â. m vào chỗ đau, nhưng trước mặt Hách Liên Chấn không dám tức giận, chỉ đành giả bộ rộng lượng, sai người đưa nữ nhân kia đi chỗ khác.
Đợi quay đầu lại, ánh mắt nàng tràn đầy lửa giận, hung hăng lườm ta một cái.
16
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!