Chương 8: (Vô Đề)

Lúc ta rời khỏi điện của công chúa, ngẩng đầu liền thấy Thái y Chu Hoài Sinh bưng hộp thuốc vội vàng tiến đến.

Trong thủy tạ ngự hoa viên, Hách Liên Chấn đã chờ đợi từ lâu.

Thấy không phải công chúa đến, mà chỉ là một cung nữ, ánh mắt hắn lập tức lạnh xuống:

"Nước Việt các ngươi đang cần sự giúp đỡ của Cô, lại dám thất lễ như thế? Sai một nô tỳ đến gặp sao?"

Ta thản nhiên khom người:

"Xin thế tử bớt giận. Để bày tỏ thành ý, nô tỳ xin phép được vì thế tử giải một mối ưu phiền lớn trong lòng."

Hách Liên Chấn cười khẩy, mắt chứa đầy khinh miệt:

"Ngươi là cái thá gì, cũng dám mạnh miệng trước mặt Cô?"

Ta bình tĩnh nói:

"Thanh Châu thành của Đông Ly đang gặp đại hạn, nhưng không cần lo, hai ngày nữa, trời sẽ đổ mưa lớn, hóa giải tai ương."

"Còn nữa, tâm bệnh của quốc quân Đông Ly, cũng sẽ vì cơn mưa ấy mà khỏi hẳn, từ đây vĩnh viễn không còn đau đớn."

Hách Liên Chấn sắc mặt biến đổi, bước đến, một tay bóp chặt cổ ta, tiếng rít kề sát tai:

"Một nô tỳ như ngươi sao biết được chuyện cơ mật của Đông Ly?! Là ai đưa tin cho ngươi?!"

"Nếu ta nói là do ta dự đoán được thì sao?"

Ta ráng sức mở miệng trong đau đớn:

"Hai ngày nữa, nếu lời ta sai, thế tử muốn lấy đầu ta lúc đó vẫn chưa muộn."

Hách Liên Chấn cười gằn:

"Nói cũng phải. Giết một con sâu kiến như ngươi quá dễ."

"Huống hồ, là ở trong cung đình nước Việt, ai dám vì ngươi mà đối nghịch với Đông Ly?"

Hắn vung tay, ném mạnh ta xuống đất. Ta ngã đập lưng, cổ đau nhói, ho khan mấy tiếng mới thở được.

Hách Liên Chấn là người kế vị Đông Ly, còn Linh Chiêu công chúa được bách tính tôn làm thần.

Nhưng trong mắt bọn họ, sinh linh trăm họ chỉ là hai chữ "kiến hôi" là đủ để khinh mạt.

Ta ngẩng đầu nhìn bóng lưng ngạo mạn của hắn rời đi.

Tay siết chặt vạt áo dính bụi.

Một ngày nào đó, ta sẽ khiến bọn quyền quý các ngươi biết, dù là kiến hôi, cũng có thể lật trời!

14

Lần thứ hai gặp lại Hách Liên Chấn, là ba ngày sau.

Lần này, là hắn chủ động chặn đường ta.

Ta điềm nhiên như không: "Xem ra, mọi lời ta nói đều đã ứng nghiệm rồi."

"Quả thực, hạn hán đã được trận mưa lớn giải trừ." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!