Chương 14: (Vô Đề)

Từ đó, hắn trở thành tín đồ trung thành nhất.

Không lên triều, không tiếp ngoại thần. 

Hắn bế quan tu hành, một là để cầu trường sinh, hai là để che giấu chân tướng, đôi mắt mù lòa, và bệnh tim tái phát không ai biết.

Dù hắn từng g.i.ế. c ca ca để giành ngôi, nếu giờ bị phát hiện cơ thể tàn tật, ngai vàng sẽ bị lung lay.

Cho nên hắn chỉ tiếp ta và một số tâm phúc. 

Bên ngoài, triều thần chỉ biết tân hoàng ngày đêm quỳ lạy tượng Linh nữ.

Dân Đông Ly lại càng tin ta thực sự có phép màu.

Cho nên, khi ta dần nắm quyền chấp chính với thân phận hoàng hậu, dù triều thần có lời ra tiếng vào, cũng không ai dám công khai phản đối.

Năm thứ hai sau khi ta nhiếp chính, Triệu Cửu Châu, lúc này đã là tướng quân tam phẩm, dâng sớ xin phong dị tính vương.

Ta bác bỏ tấu chương.

Chỉ mấy hôm sau, Hách Liên Chấn bất ngờ gọi ta.

Ta bước vào Lưu Ly điện, nơi hắn đặt tượng thần, hắn bỗng hỏi:

"Hai năm rồi, vì sao mắt trẫm vẫn không khỏi?"

Ta điềm nhiên: "Chuyện này không thể vội, Thiên mệnh sẽ tự có sắp đặt."

"Thiên mệnh?" 

Hách Liên Chấn mở to đôi mắt mù mịt, trong ánh mắt mơ hồ lộ ra vài phần u ám.

"Mấy ngày nay có người tố giác. Nói rằng ngươi không phải là linh nữ, mà chỉ là cung nữ cận thân của công chúa giả thần, chuyên ghi chép nhật ký sinh hoạt, đương nhiên rõ từng thủ đoạn dựng thần của hoàng thất Việt quốc."

"Họ nói ngươi chỉ là kẻ giỏi giả thần giả quỷ, chứ không phải thiên mệnh gì cả!"

"Nếu ngươi thật có thần lực, vì sao trẫm quỳ lạy tượng thần hai năm, mà không chút hiệu quả?!"

Ta nở nụ cười dịu dàng, không chút hoảng hốt: "Sao lại nói là không có hiệu quả?"

"Bệ hạ rời khỏi tượng thần một khắc, là mắt đau rát, tim đau nhói, chỉ cần ngồi trước tượng, mới thấy bình an, nhẹ nhõm, chẳng phải đó chính là thần lực hay sao?"

"Đó là vì tượng thần bị ngươi tẩm đại liều Ma Lan Hương!!"

Hách Liên Chấn đột nhiên gào lên.

"Ngươi dùng mùi hương làm tê liệt cảm giác đau đớn của trẫm!! Nếu không có người nhắc nhở, trẫm cũng không biết tóc mình đã bạc trắng!!"

Nụ cười hiền hòa của ta dần hóa lạnh buốt:

"Ai mà lắm lời thế nhỉ?"

26

Hách Liên Chấn nói không sai.

Trong pho tượng linh nữ kia, quả thật ta đã giấu một vị thuốc tên là ma lan hương.

Loại thảo dược này có thể làm tê liệt cảm giác đau, nếu tăng liều còn khiến người ta rơi vào trạng thái phấn khích.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!