Kẻ thì mừng vì đã c.h.é. m đầu hôn quân, người thì hân hoan vì sắp nuốt trọn bản đồ nước Việt.
Không một ai để tâm đến nỗi sụp đổ và đau đớn của Linh Chiêu công chúa.
23
Ta không g.i.ế. c công chúa.
Ngược lại, giữ mạng cho nàng ta, bắt làm tỳ nữ hầu hạ bên ta.
Hồng Trần Vô Định
Đêm động phòng với Hách Liên Chấn, Linh Chiêu công chúa làm tỳ nữ, phải nâng tượng linh nữ cho ta nhập phòng.
Nhưng nàng ta cố ý đánh rơi. Tượng linh nữ vỡ tan dưới chân nàng.
Nàng ta ngửa đầu cười lớn, rồi nhìn chằm chằm vào ly rượu trống rỗng:
"Trong rượu có độc! Tất cả các ngươi đều phải chết!!"
Dù sao cũng là công chúa từ nhỏ đã sống trong cung, nơi này luôn có kẻ trung thành sẵn sàng vì nàng mà hạ độc trong rượu.
"Sở Ương, ngươi là một thần nữ giả! Người khác không nhìn ra trò mèo của ngươi, chẳng lẽ ta lại không nhìn thấu?! Nếu ngươi thật sự là thần nữ pháp lực vô biên, vậy thì thử xem "hạc đỉnh hồng" có g.i.ế. c được ngươi không!!"
Nàng ta cười điên dại. Còn ta, ta cũng cười.
Vì ta đâu có uống ly rượu kia. Ly có độc, chính là ly của Hách Liên Chấn.
Hách Liên Chấn đột nhiên ôm bụng, đau đớn quằn quại, ta vội đỡ lấy hắn, rồi lấy bình ngọc bên mình đổ phù thủy thanh tẩy vào miệng hắn.
Cơn đau dần giảm bớt. Hắn nhìn ta như nhìn một vị thần.
Thế nhưng đột nhiên ánh mắt hắn mơ màng, đồng tử tán loạn.
"Tại sao ta không nhìn thấy gì nữa… Tại sao ta lại không thấy gì nữa!?"
Hắn hoảng loạn, loạng choạng tìm tay ta.
Ta ôm chặt hắn, vỗ nhẹ an ủi:
"Điện hạ, Linh Chiêu đã hạ độc chú làm mù mắt ngài. Ta chỉ có thể giữ lại tính mạng, nhưng không thể cứu được đôi mắt."
Hách Liên Chấn gào lên giận dữ, hướng về nơi có giọng công chúa:
"Người đâu! Mau móc mắt của ả ra! Móc đôi mắt tiện nhân kia xuống cho ta!!"
Thị vệ xông vào, giơ d.a. o dí sát công chúa.
Lúc này Linh Chiêu mới thực sự hoảng loạn:
"Không thể nào! Ta rõ ràng đã hạ độc rồi! Ngươi… tại sao ngươi lại không chết!!"
Ta nhướng mày, cười nhạt:
"Ta là linh nữ chân thân, sao có thể trúng độc phàm trần?"
Ta ghé sát tai nàng, thì thầm bằng giọng chỉ mình nàng nghe được:
"Tất nhiên là vì ta không có uống ly rượu đó. Nếu ta uống thì cũng đã c.h.ế. t rồi. Ta không uống, ta để điện hạ uống. Chọc tức ngươi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!