Chương 11: (Vô Đề)

Linh Chiêu bật cười nhạo: "Chuyện đó là không thể!"

"Hai."

Quốc sư cũng phụ họa: "Thần xem thiên tượng, tối nay tuyệt đối không thể có thiên lôi."

"Ba."

Vừa dứt lời, một tiếng sấm long trời lở đất vang lên! 

Từ chân trời, một tia sét màu tím giáng xuống, đánh chính xác vào đỉnh cao nhất của đài quan tinh!

Một khắc đó, ánh sáng tím chiếu rọi khắp trời đêm, khiến cả đại điện sững sờ.

Toàn thể đại thần há hốc mồm, quốc sư gần như trợn trừng cả hai mắt, mặt mũi tái xanh.

Hách Liên Chấn vui mừng khôn xiết, lập tức kéo ta vào lòng: 

"Liên hôn có thể tiếp tục! Nhưng người ta muốn cưới, là thần nữ thật sự — Sở Ương!!"

19

Các triều thần nhanh chóng hiểu thời thế, phản ứng cực kỳ lanh lẹ.

Một số người vốn đã lén thờ linh nữ trong nhà, sau khi chứng kiến thiên lôi giáng hạ, liền quỳ rạp xuống trước mặt ta:

"Bái kiến linh nữ nương nương! Bái kiến linh nữ nương nương!!"

Ngay cả Cảnh Đức đế, người xưa nay đắm chìm trong tu tiên, giờ phút này cũng phải nhìn ta bằng ánh mắt khác xưa.

Linh Chiêu công chúa thì ngã vật ra đất, miệng lẩm bẩm như kẻ mất trí:

Hồng Trần Vô Định

"Không thể nào, sao có thể như thế được!!"

Sao lại không thể?

Mọi nhật ký sinh hoạt hàng ngày của công chúa đều do chính tay ta viết.

Kiếp trước, để củng cố thân phận thần nữ cho công chúa, quốc sư thường lợi dụng sự trùng hợp trong thiên tượng để tạo ra "thần tích". 

Những lần như vậy, ta đều ghi lại tỉ mỉ vào nhật ký.

Thiên tượng vốn không thể đoán trước, không phải quốc sư thì cũng chẳng ai lường được.

Nhưng đúng vào đêm hôm đó của kiếp trước, quả thực từng có tia sét tím đánh xuống đài quan tinh. 

Sau đó quốc sư vội vàng giải thích là "điềm lành trời ban", để chúc phúc hôn ước của công chúa và Hách Liên Chấn.

Lúc đó ta là cung nữ bên cạnh công chúa, đã ghi lại rõ ràng ngày giờ thiên lôi giáng hạ.

Nên kiếp này, ta nắm chắc từng chi tiết.

Cả việc tín đồ tự sát, ta cũng đã sắp xếp từ trước.

Nữ nhân đó là Lý thị của Hà Thành, mắc bệnh nặng trong nạn đói, sớm đã biết mình không sống được bao lâu.

Nàng vốn là y giả, vừa nhìn qua đã hiểu rõ thứ thuốc ta cho con nàng uống chính là một phương thuốc hiểm độc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!