"Báo ân... Báo đáp đại ân của linh nữ nương nương..."
Chỉ chốc lát sau, bà ấy nhắm mắt rời thế gian, vẻ mặt lại an tường tựa như đang ngủ.
Chu Hoài Sinh vội vàng đến bắt mạch, rồi lắc đầu: "Người đã chết."
Cả điện chấn động.
Một người vì ta mà chết. Lặng lẽ mà không oán, lại còn nguyện lòng.
Giữa vô vàn ánh nhìn kinh hãi và trách cứ, ta vẫn đứng yên, không một lời.
"Ngươi còn dám nói mình không phải linh nữ?! Một lời ngươi nói, khiến người khác cam tâm chết!"
"Ngươi dùng tà thuật gì mê hoặc tín đồ?!"
"Sở Ương! Ngươi dám mượn danh công chúa để dựng nên tượng thần cho riêng mình?! Ngươi thật gan to tày trời!!"
Bỏ mặc tiếng quở trách, ta chỉ nhìn về phía Hách Liên Chấn.
Trước mặt tất cả mọi người, ta cởi bỏ bộ cung phục, để lộ xiêm y lưu tiên thêu ánh bạc, rồi chậm rãi kéo khăn che mặt.
Dưới ánh nến và trăng sáng trong đại điện, ta chính là hình bóng trong tượng linh nữ đất sét kia.
Hách Liên Chấn ngây ra như tượng.
Linh Chiêu công chúa giận điên lên, gào thét:
"Tiện tì! Ngươi dám mặc trộm váy của bản cung!!"
17
Nàng lao tới, định xé bỏ y phục của ta, vạch trần thân phận thật, còn chưa chạm được vào người ta, đã bị Hách Liên Chấn vung tay đẩy ngã!
Linh Chiêu công chúa đập mạnh lên bàn, rượu và đồ ăn văng tung tóe khắp sàn điện.
Cảnh Đức đế nổi giận: "Vô lễ! Ngươi dám vô lễ với công chúa nước Việt ngay giữa hoàng cung của trẫm?!!"
Cấm vệ quân lập tức xông vào, đồng thời, hộ vệ của Hách Liên Chấn cũng lập tức rút đao đối đầu.
Hách Liên Chấn kéo ta vào lòng, ánh mắt lạnh tanh nhìn chằm chằm hoàng đế:
"Lão hoàng đế, ngươi nên nhớ kỹ, không có ta, hoàng thất các ngươi sẽ c.h.ế. t dưới tay phản quân!"
Cảnh Đức đế toàn thân chấn động.
Giờ đây nước Việt đang cầu viện Đông Ly, ông ta làm sao dám mạnh miệng?
Cuối cùng đành phải hạ giọng mềm mỏng:
"Hách Liên, Việt quốc ta chỉ có một thần nữ, chính là Linh Chiêu công chúa. Còn Sở Ương chỉ là một nô tỳ, vì ganh ghét nên bắt chước công chúa, xin ngươi đừng bị nàng ta lừa gạt!"
"E rằng người bị lừa là các ngươi mới đúng."
Hách Liên Chấn khẽ cười, ánh mắt đảo qua Linh Chiêu:
"Công chúa nếu là thần nữ trời ban, ắt sẽ linh thiêng hơn linh nữ, cũng có nhiều tín đồ trung thành hơn chứ?"
Công chúa giận dữ đáp: "Đó là lẽ tất nhiên! Sở Ương chỉ là kẻ giả mạo, chỉ học đòi bắt chước bản cung mà thôi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!