Sau khi đàm phán chi tiết hợp đồng với công ty Trevor, Cố Trường Khanh bay về Bắc Kinh.
Hợp đồng phải thông qua Hội đồng quản trị rồi mới có thể ký.
Hợp đồng quyết định, bán công ty nước của Cố Thị ra để Trevor mua lại, sau đó cổ đông của Cố thị đầu tư vào công ty này, cổ đông bỏ vốn dựa theo số phần trăm cổ phần của mình.
Kế hoạch này hợp tình hợp lý nhưng Cố Trường Khanh đã có sự sắp xếp của riêng mình.
Việc làm ăn kiếm tiền này, đương nhiên Cố Trường Khanh không muốn Khổng Khánh Tường được lợi lộc gì từ đó, kế hoạch của cô là phải đẩy Khổng Khánh Tường ra hợp đồng lần này.
Hợp đồng được Ban giám đốc nhất trí thông qua, phần kí kết là do chính Wilson tự mình qua Bắc Kinh. Thời gian kí kết là tháng Tám, nói cách khác, từ giờ trở đi các cổ đông bắt đầu phải gom góp tiền góp vốn rồi.
Lần này, Cố Thị đầu tư vào 10 triệu Đô la Mỹ.
Kết quả bàn bạc của Cố Trường Khanh và Hội đồng quản trị là mời các cổ đông đầu tư. Nhất thời Cố Trường Khanh cũng không quản được nhiều, bắt đầu lên kế hoạch đầu tư.
Đến tháng sáu, rất nhiều quốc gia Châu Âu ra lệnh cấm việc bán khống đồng Euro. Mike kinh doanh thành công, thu được rất nhiều lợi nhuận. Cố Trường Khanh muốn lấy tiền đầu tư hoàn toàn không thành vấn đề. Sau đó, Brian, Hoàng Thao và Từ Khôn cũng đều thuận lợi bỏ vốn đầu tư. Các cổ đông còn lại cũng biết đây là cơ hội hiếm có nên cũng đều ra sức gom tiền bỏ vốn. Mà Khổng Khánh Tường thì không có vốn lưu động, theo số cổ phần của ông ta thì tối đa có thể đầu tư hơn 10 triệu.
Tuy lúc trước ông ta phản đối kế hoạch này nhưng là phản đối người chứ không phản đối việc. Ông ta cũng hiểu chuyện này đem lại nguồn lợi lớn lao cỡ nào cho nên đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.
Chỉ là kiếm đâu ra 10 triệu? Cách duy nhất là bán đi cổ phiếu trong tay,
Lúc ấy tin tức Cố Thị và Trevor hợp tác với nhau còn chưa được công bố rộng rãi, giá cổ phiếu của Cố Thị giữ nguyên mức ban đầu, chỉ cần tin tức này truyền ra, giá cổ phiếu sẽ tăng vọt, bán ra sẽ có lợi hơn nhiều. Nhưng chẳng còn cách nào, để kiếm được tiền thì cũng chỉ có con đường đó mà thôi, Khổng Khánh Tường nghiến răng, nén đau bán ra 6% cổ phần, gom góp gần 24 triệu để đầu tư, ngoài phần của mình, vạn nhất có cổ đông không muốn bỏ vốn thì ông ta cũng có thể đầu tư thay.
Ông ta vốn nghĩ như vậy nhưng nào ngờ lại sa vào cái bẫy mà Cố Trường Khanh giăng sẵn cho ông ta.
Đợi đến khi Khổng Khánh Tường bán cổ phiếu ra gom góp đủ tiền, ngay mấy ngày trước khi bên Trevor đến, Cố Trường Khanh sai người đem chuyện Khổng Khánh Tường từng liên kết với giám đốc phòng tài chính tham ô tiền của công ty cho bên Trevor.
Phải biết rằng Wilson ghét nhất là chuyện này, lập tức gọi điện thoại cho Cố Trường Khanh tỏ ý rằng công ty hợp tác lần này quyết không cho Khổng Khánh Tường tham dự vào, nếu không ông ta sẽ hủy bỏ việc hợp tác này!
Tin vừa truyền ra, Cố Trường Khanh vội vàng mời họp Hội đồng quản trị khẩn cấp để bàn về chuyện này.
Trong cuộc họp, Cố Trường Khanh tỏ vẻ rất nghiêm trọng mà nói:
– Thêm hai ngày nữa là ngày tiên sinh Wilson đến đây kí kết hợp đồng, xin mọi người đưa ra quyết định, là muốn tiếp tục hợp tác với Trevor hay là bỏ qua cơ hội lần này, đều do mọi người quyết định!
Khổng Khánh Tường nóng nảy đứng phắt dậy, đỏ mặt tía tai, vỗ bàn, lớn tiếng quát:
– Lúc trước mọi người đã nói rồi, chỉ cần tôi bồi thường thiệt hại thì sẽ không truy cứu trách nhiệm nữa! Một khi đã thế thì việc này coi như là chưa từng xảy ra, yêu cầu này của Trevor thật quá vô lý, quá bá đạo rồi, mọi người không nên để mặc ông ta sai khiến mới được!
Sao ông ta có thể không nóng nảy, vì lần hợp tác này ông ta đã bán ra nhiều cổ phần công ty như vậy, giờ cổ phần trong tay ông ta chỉ còn lại có 17%, hơn nữa công ty kia có tương lai phát triển tốt như vậy, cơ hội kiếm tiền tuyệt vời đến thế, gạt ông ta ra ngoài khác nào lấy mạng ông ta?
Ông ta đâu có ngu ngốc, chuyện này quá đột ngột, ông ta biết nhất định là có người giở trò quỷ, ông ta chỉ vào Cố Trường Khanh mà quát lớn:
– Là cô, nhất định là cô đang giở trò quỷ! Cô muốn gạt tôi ra ngoài không cho tôi cơ hội kiếm tiền này!
Ông ta càng nói càng giận, gân xanh trên cổ hiện rõ, mặt đỏ bừng, lại nhìn mọi người rồi chỉ vào Cố Trường Khanh, lớn tiếng nói:
– Mọi người không nên nghe con nha đầu chết tiệt này xui khiến! Nó là đứa vô lương tâm, độc ác, âm hiểm, mọi người đừng tin nó, đừng để nó đùa giỡn trong lòng bàn tay. Hợp đồng cũng sắp kí kết sao bên Trevor lại đột nhiên vì chút chuyện nhỏ này mà hủy được, nhất định là con khốn này nói năng linh tinh, mọi người đừng để âm mưu của nó được thực hiện!
Cố Trường Khanh ngồi trên ghế, nhàn nhã nghe hết lời ông ta nói rồi chỉ mỉm cười. Khổng Khánh Tường càng giận dữ thì cô càng thoải mái:
– Chủ tịch, nếu ông cảm thấy tôi đang nói năng hồ đồ thì bây giờ tôi có thể gọi điện thoại cho tiên sinh Wilson ngay trước mặt mọi người đây, xem xem có phải ông ấy có ý này hay không. Về phần ông nói Trevor vô lý…
Cố Trường Khanh xoay ghế dựa nhìn mọi người, rất nghiêm trọng mà nói:
– Tin chắc mọi người cũng đều hiểu tính cách của Wilson, ông ấy là người trọng danh dự, rất ghét những người không có thành tín! Ông ấy cảm thấy ông ta…
Cô chỉ về phía Khổng Khánh Tường, khinh thường nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!