Lâu Hử ở nội trú, buổi tối ăn cơm tại trường.
Sau khi ăn xong, cô đi về khu ký túc xá đơn, vừa bước lên tầng mình ở thì thấy Hứa Hân Đoá đứng trước cửa phòng.
Từ cầu thang đến phòng cô cũng khá xa, nhưng Lâu Hử vẫn nhận ra ngay. Hứa Hân Đoá, đôi chân dài kia quá mức nổi bật.
Cô thoáng căng thẳng, lùi vào hành lang, lấy điện thoại mở camera trước chỉnh lại tóc tai.
Xác nhận vẻ ngoài không có vấn đề gì, cô mới bước tới, đứng trước mặt Hứa Hân Đoá hỏi:
"Cậu đang đợi tớ à?"
Thấy cô đến, Hứa Hân Đoá cười, gật đầu: "Tớ có thể vào không? Tớ đứng đây nửa tiếng rồi."
Lâu Hử vội lấy chìa khóa mở cửa, có chút áy náy: "Tớ với bạn ăn xong hay ngồi tám chuyện, không nghĩ là cậu đợi tớ... Mà cậu tìm tớ có chuyện gì sao?"
Thực ra cũng không có chuyện gì đặc biệt, Hứa Hân Đoá giơ ra một xiên kẹo hồ lô:
"Tớ cố tình đi mua cho cậu này."
Lâu Hử cầm lấy, hơi ngạc nhiên, chờ Hứa Hân Đoá giải thích.
Hứa Hân Đoá giới thiệu: "Kẹo hồ lô chỗ này ngon lắm, mỗi lần có thời gian tớ đều đến mua một xiên. Không có hạt, quả sơn tra cũng được chọn kỹ, ngon lắm."
"Ồ... cảm ơn cậu." Lâu Hử vẫn thấy hơi khó hiểu nhưng vẫn nhận lấy.
Mỗi lần đến mua sao?
Hứa Hân Đoá mới chuyển trường được mấy ngày thôi mà?
Hứa Hân Đoá nói tiếp: "Tớ biết chuyện cậu kể với tớ rồi, nên mua cho cậu để cảm ơn. Muốn chia sẻ món tớ thích nhất với cậu."
Lâu Hử là kiểu người rất dễ rung động, nhưng rung động của cô có nguyên tắc rõ ràng: cô mê cái đẹp, ai đẹp thì cô động lòng.
Lần này rung động lại vì cảm giác như vừa bị Hứa Hân Đoá thả thính.
Cô đỏ mặt: "Thật ra cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi, tớ đơn giản là không ưa nổi bọn họ."
Hứa Hân Đoá rất trân trọng những thiện ý thoáng qua trong đời, nên mới cố ý đến cảm ơn Lâu Hử.
Cô vẫn cười, hỏi: "Cậu tên gì?"
"Lâu Hử, chữ Hử trong 'Hử Hử Như Sinh'."
"Ồ, thì ra tiểu khả ái tên vậy hả, tớ là Hứa Hân Đoá."
Lâu Hử lại xấu hổ, nhịn không được bật ra: "Sao cậu dẻo miệng giống Ngụy Lam thế?"
"Có à?" Hứa Hân Đoá thật sự không thấy, chắc là ở với Ngụy Lam lâu quá nên bị ảnh hưởng ít nhiều?
"Có chứ, tớ hiểu rõ cậu ta mà."
"Ồ... hai cậu học chung cấp hai à?" Ở trường quốc tế Gia Hoa, số học sinh học lên từ cấp hai rất nhiều.
"Tớ là bạn gái cũ của cậu ta."
Lâu Hử cắn một miếng kẹo hồ lô, thản nhiên nói.
Không hề ngạc nhiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!