Hứa Hân Đóa vừa về đến nhà, không lâu sau Mục Khuynh Diệc và Thiệu Thanh Hòa cũng về.
Thiệu Thanh Hòa vừa vào cửa đã mỉm cười nói với Hứa Hân Đóa: "Đóa Đóa, em gái, tôi cũng muốn ăn bánh quy."
Hứa Hân Đóa ngạc nhiên nhìn Thiệu Thanh Hòa, không để ý đến bánh quy, chỉ hỏi: "Cậu gọi tôi là gì?"
"Đóa Đóa, em gái."
Hứa Hân Đóa thật sự không thích cách xưng hô này, nhíu mày nói: "Tôi không thích cách gọi này."
"Tôi coi anh trai của em là em trai của tôi, em không phải là em gái của tôi sao?"
"Cậu có thể gọi tôi là bạn học Hứa."
"Được, bạn học Hứa, tôi cũng muốn ăn bánh quy, loại mà cậu tự làm đó."
Hứa Hân Đóa đứng trong phòng khách, nhìn những hộp đồ chuyển phát mới đến, đây đều là những vật dụng sinh hoạt mà cô mới mua, đồng thời trả lời: "Hôm nay tôi chỉ làm một ít thôi, lần sau có tiết học tôi sẽ làm nhiều hơn một chút."
"Anh trai của cậu quá keo kiệt, không cho tôi ăn." Thiệu Thanh Hòa vừa nói xong còn giống như đang làm nũng, lẩm bẩm tiếp, "Những bánh quy mà tôi từng mua đều không ngon bằng cậu làm đâu, có thể cách làm của cậu mới đúng với sở thích của tôi, tôi cố tình đi nhờ xe của anh trai cậu để đến đây đó."
Hứa Hân Đóa ngẩng đầu lên nhìn Thiệu Thanh Hòa, mắt tròn xoe ngạc nhiên.
Người này… có vẻ hơi không bình thường.
Mục Khuynh Diệc đứng một bên lạnh lùng nói: "Đừng để ý đến cậu ta."
Hứa Hân Đóa ngay lập tức đồng ý: "Được."
Thiệu Thanh Hòa nhìn hai anh em này, thật sự có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn hỏi Hứa Hân Đóa: "Bạn học Hứa, có muốn để tôi làm bạn nhảy của cậu trong tiệc sinh nhật không?"
"Em ấy không cần." Mục Khuynh Diệc bước tới nói.
Thiệu Thanh Hòa không nhìn Mục Khuynh Diệc, tiếp tục hỏi: "Cậu có biết nhảy không? Tôi có thể dạy cậu."
Mục Khuynh Diệc lại nhanh chóng trả lời trước: "Nhà có thể thuê giáo viên cho em ấy."
Hứa Hân Đóa nhìn hai người họ, giơ tay ra hiệu: "Hay là các người trò chuyện với nhau đi?"
Thiệu Thanh Hòa vẫn mỉm cười ôn hòa, hoàn toàn không để ý đến Mục Khuynh Diệc: "Chúng ta không cần để ý đến cậu ta."
Mộục Khuynh Diệc lại lạnh lùng lên tiếng: "Thiệu Thanh Hòa, cút về nhà đi."
Cả hai vẫn đang cãi nhau, lúc này chuông cửa nhà vang lên, người hầu mở cửa, và Lâu Hử lập tức bước vào, vào trong liền gọi lớn: "Đóa Đóa!"
Giọng nói rất to.
Hứa Hân Đóa đi tới đón Lâu Hử vào, dẫn Lâu Hử lên lầu đi vào phòng của mình, đồng thời chuyển các hộp đồ chuyển phát vào, không để ý đến hai chàng trai.
Hai chàng trai đứng ở dưới phòng khách nhìn hai người họ rời đi, rồi nhìn nhau, Mục Khuynh Diệc hỏi: "Về nhà à?"
thiệu Thanh Hòa làm bộ đáng thương nói: "Tôi còn muốn ăn cơm."
"Không hoan nghênh."
"Ơi..."
Mục Khuynh Diệc trừng mắt nhìn Thiệu Thanh Hòa một cái, rồi dặn dò người trong nhà chuẩn bị thêm một bộ bát đũa, Thiệu Thanh Hòa sẽ ở lại ăn cơm.
Lâu Hử bước vào phòng của Hứa Hân Đóa, không nhịn được mà thốt lên: "Đây chắc là phòng khách nhỉ? Giường và đồ đạc này, hoàn toàn không giống phòng của con gái! cậu đến nhà mà chẳng mua đồ mới à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!