Chương 14: Kinh ngạc

"Em gái của cậu thật khiến người ta bất ngờ." Thiệu Thanh Hòa nhìn Hứa Hân Đóa lái xe mô tô rời đi, không khỏi cười thầm và cảm thán.

Nói thật, Thiệu Thanh Hòa ngày càng cảm thấy hứng thú với Hứa Hân Đóa, cô ấy thực sự đã phá vỡ mọi nhận thức của Thiệu Thanh Hòamột lần nữa.

Mục Khuynh Diệc mặt mày ủ rũ, không nói gì, chỉ nhìn về phía Mục Khuynh Dao.

Sự bất ngờ này đối với Mục Khuynh Diệc thực sự là cảm xúc phức tạp, trong mắt anh, em gái ruột của mình trong những năm qua bên ngoài hình như sống khá ổn.

Đó cũng là lý do cô ấy không quan t@m đến gia đình Mục như vậy.

Cảm giác tội lỗi không còn nhiều nữa, nhưng lại có một chút khó chịu. Nhìn kìa, cô ấy sống ổn như vậy, nhưng khi về nhà họ Mục thì lại gặp phải vô số rắc rối, tất cả là do gia đình họ Mục mang đến.

Thiệu Thanh Hòa tiếp tục nói: "Cô ấy không chỉ không giống như người thiếu hiểu biết, mà ngược lại, cô ấy có vẻ rất giỏi. Học hành tốt, trong môi trường lớp quốc tế với giảng dạy hoàn toàn bằng tiếng Anh mà cô ấy cũng có thể thích nghi được, hơn nữa còn biết lái xe tốc độ. Kỹ thuật của cô ấy nhìn không phải là chuyện một hai ngày học được, cậu nói xem, cô ấy có còn giấu giếm gì nữa không?"

Mục Khuynh diệc thở dài: "Có lẽ không phải là giấu giếm, mà là em ấy không muốn thể hiện nếu cậu không hỏi."

"Cũng đúng, chúng ta quả thật đã chạy một chuyến vô ích, lúc đến đây vội vàng như vậy." Nhớ lại vẻ mặt căng thẳng của Mục Khuynh Diệc khi nhận được tin tức, Thiệu Thanh Hòa không nhịn được nhìn anh.

"Không sao." Mục Khuynh Diệc nói xong, đi tới bên cạnh Mục Khunh Dao, nhìn cô ta mà không nói gì.

Trên mặt Mục Khuynh Dao còn vương lại một chút biểu cảm kinh ngạc chưa kịp thu lại, nhưng đó không phải là niềm vui, mà là… sự thất bại.

Còn có cả sự không cam lòng.

Rõ ràng có thể xử lý Hứa Hân Đóa một trận, sao mọi chuyện lại đột ngột thay đổi vậy?

Mục Khuynh Dao hoàn toàn không ngờ rằng sự việc lại phát triển theo hướng này.

Trong mắt cô ta, Hứa Hân Đóa chỉ là một cô gái quê mùa mà thôi. Cô ấy đã giả vờ từ lúc đến đây, không chừng một ngày nào đó sẽ lộ ra bộ mặt thật. Dù có giả vờ thế nào đi nữa, bản chất vẫn không thể thay đổi.

Kết quả là Hứa Hân Đóa không những không bị vạch trần, mà còn dần dần lộ ra bản lĩnh vượt trội.

Lần này cũng vậy, không những không bị Chân Long Đào xử lý, mà còn khiến đối thủ phải bỏ chạy…

Hứa Hân Đóa đã quen với Đồng Duyên rồi sao?

Vừa rồi ánh mắt Đồng Duyên nhìn cô ta là sao vậy?

Không lẽ, hai người họ sẽ có mối quan hệ gì đó?

Nếu như Hứa Hân Đóa sau này có Đồng Duyên làm chỗ dựa, trong nhà lại có Mục Khuynh Diệc thương cảm cô ấy, thì những ngày tháng sau này của Mục Khuynh Dao sẽ rất khó khăn.

Hiện tại tâm trạng cô ta vô cùng tồi tệ, cảm giác lo lắng, sợ hãi, phẫn nộ, thậm chí là cảm giác điên cuồng nổi dậy.

Đột nhiên cô ta quay đầu lại thì thấy Mục Khuynh Diệc đang đứng bên cạnh mình, lập tức thu lại biểu cảm: "Anh."

"Ừ, có bị dọa không?" Mục Khuynh Diệc hỏi cô ta.

Mục khuynh Dao với giọng run rẩy đáp: "Không, em ấy… không sao thì em cũng yên tâm rồi."

"Về nhà thôi, bà ngoại về rồi."

"Bà ngoại về rồi sao?" Mục Khuynh Dao lập tức vui mừng khôn xiết.

Mục Khuynh Diệc cúi người, thì thầm vào tai cô: "Không phải, là bà ngoại của em, đợi Hứa Hân Đóa về, chúng ta sẽ chính thức xử lý chuyện của bà ta."

Mục Khuynh Dao lập tức ngừng cười, nhìn Mục Khuynh Diệc đầy ngạc nhiên.

Mục Khuynh Diệc vẫn giữ vẻ mặt bình thản như trước: "Đi thôi, về nhà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!