Chưa kịp nghĩ rõ ràng, cô nhìn lướt qua người tài xế vừa mới xuống xe. Sau khi nhìn mặt tài xế, cô chợt dừng lại.
Tài xế họ Lộ lại trẻ trung, đẹp trai như vậy?
Lộ Tuệ Tuệ hơi ngơ ngác.
Anh…
Chưa kịp hỏi thì giọng nói của Lộ Cảnh Sơn đã vang lên sau lưng: Tuệ Tuệ.
Lộ Tuệ Tuệ quay lại, nhìn thấy Lộ Cảnh Sơn và một nhóm người phía sau, cô nói.
Bố.
Lộ Cảnh Sơn gật đầu, nhìn người đàn ông đối diện.
"A Hành, vất vả con đi một chuyến rồi."
Vốn dĩ Lộ Cảnh Sơn muốn tự đi đón Lộ Tuệ Tuệ, nhưng ở nhà có rất nhiều khách đang đợi, ông cũng rất khó rời đi. Tình cờ Bùi Chi Hành cũng đến đây, nên ông hỏi nhờ một chút, bảo anh đợi chút rồi đón người cùng lên luôn.
Bùi Chi Hành gật đầu và lễ phép đáp.
"Chú Lộ, không có gì đâu ạ."
Giọng anh ấm áp trầm trầm, nghe rất dễ chịu.
Khi đó Lộ Tuệ Tuệ mới nhận ra đây không phải là tài xế của nhà họ Lộ.
Cô sửng sốt, trực tiếp hỏi.
Bố ơi, đây là ai?
Lộ Cảnh Sơn đang định trả lời, phía sau có một người phụ nữ mặc hàng hiệu tiến tới cười nói:
"Đây chắc là Tuệ Tuệ nhỉ, trông xinh quá."
Bà ta chỉ chỉ:
"Đây là Chi Hành, là chồng sắp cưới của em gái Niên Niên con."
Tác giả có lời muốn nói:
Niên Niên: Thím đừng có nói lung tung, con không có chồng sắp cưới, đây là của chị.
Tuệ Tuệ: Thật ra chị cũng không cần chồng sắp cưới lắm đâu.
Bùi Chi Hành: ?
…
Ánh mắt họ giao nhau.
Lúc này Lộ Tuệ Tuệ mới nhìn rõ ràng dáng vẻ của người đàn ông trước mặt, anh có khuôn mặt rất thanh tú, lông mày kiếm sắc sảo, đôi mắt sáng, sống mũi cao, đôi môi mỏng, hoàn mỹ như tạc tượng.
Anh đứng trong sân với bộ quần áo thoải mái nhưng vẫn toát ra khí chất tự nhiên,, điềm đạm.
Cô nhìn Bùi Chi Hành, người trong mắt cũng đang nhìn cô.
Hôm nay Bùi Chi Hành đến đây hoàn toàn vì mẹ anh, bà Nghiêm Tư Nhân, đang ở nước ngoài không về được, bà ấy ép anh phải đến gặp con gái ruột của người bạn thân nhất thay bà ấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!