Chương 6: (Vô Đề)

Nhạc Nhạc đưa tay sờ vào trán cô.

"Chị Tuệ Tuệ có phải vẫn chưa tỉnh ngủ không?"

Sao mà mới sáng sớm đã nằm mơ vậy?

Lộ Tuệ Tuệ: ...

Cô nhìn vẻ mặt không tin của Nhạc Nhạc, nghĩ thôi vậy, sau này cho cô ấy một bất ngờ là được.

Tác giả có lời muốn nói:

Trợ lý: Đúng là bất ngờ.

Niên Niên: Tại sao chị vẫn còn chưa follow mình, đã một ngày trôi qua rồi, có phải chị không thích mình không?

Nam chính:

Khi nào tôi mới được lên sân khấu?

Trên đường đến trường quay, Nhạc Nhạc nói với cô nhiệm vụ mà Trần Phái giao cho, bảo Lộ Tuệ Tuệ đến nơi thì phải đi xin lỗi nghệ sĩ và đạo diễn.

Lộ Tuệ Tuệ nghe xong cảm thấy nực cười.

Cô không biết Trần Phái rốt cuộc là ngu ngốc hay thông minh, hôm qua cô đã phản kháng như vậy rồi, chị ta còn tưởng rằng mình sẽ ngoan ngoãn nghe lời chị ta sao?

Hay chị ta cho rằng việc đồng ý đến quay phim có nghĩa là thỏa hiệp?

Lộ Tuệ Tuệ đến đóng phim là bởi vì nguyên chủ có ước mơ trở thành diễn viên, nếu như cô đã đến đây thì nhất định phải thay đổi vận mệnh của nguyên chủ, trước hết phải giúp cô ấy thực hiện ước mơ.

Tất nhiên, một lý do cá nhân khác là cô cũng thích nghề diễn viên.

Trước đây, khi cô bị bệnh, ở bệnh viện ngoài việc đọc sách thì chính là xem phim, cô ngưỡng mộ các diễn viên vì có thể trải nghiệm cuộc sống của các nhân vật khác nhau, ngưỡng mộ sự tự do của họ.

Cô cũng muốn được như vậy.

Có điều, Lộ Tuệ Tuệ không có kỹ năng diễn xuất, muốn trở thành một diễn viên thực sự thì phải bắt đầu lại từ đầu.

Tám giờ, hai người đến trường quay, ở đây không một bóng người.

Nhạc Nhạc cau mày, cô chợt nhận ra rằng Trần Phái đã lừa bọn họ.

Cô mở miệng, tức giận và bất lực nói.

Chị Tuệ Tuệ ơi.

Lộ Tuệ Tuệ hỏi.

Kịch bản đâu?

Nhạc Nhạc đưa cho cô.

"Chị có muốn đến quán nào đó gần đây nghỉ ngơi không? Để em hỏi nhân viên đoàn phim xem hôm nay mấy giờ bắt đầu công việc."

Không cần.

Lộ Tuệ Tuệ tùy ý ngồi ở trên một tảng đá lớn sạch sẽ: Chị lười đi bộ lắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!