"Chắc chắn không nhầm chứ?"
Lộ Tuệ Tuệ cảm khái.
Đãi ngộ quá tốt.
Tốt đến mức cô cảm thấy hơi áy náy, không dám ký. Cô lo rằng nếu cô không nổi được thì chẳng phải Tân Ảnh sẽ bị lỗ vốn ư?
Hạ Lỵ sửng sốt, không nghĩ rằng cô sẽ nói như vậy.
Chị ấy cười.
Không nhầm đâu.
Lộ Tuệ Tuệ:
"... Sửa đi, không cần tốt đến thế đâu chị."
"Vậy em phải nói với sếp."
Hạ Lỵ thông báo:
"Sếp đã xem qua hợp đồng này và cho rằng không có vấn đề gì nên mới gửi đến phía em."
Lộ Tuệ Tuệ: Sếp ạ?
Hạ Lỵ gật đầu, nhìn cô và nói.
"Chị đang nói đến tổng giám đốc Bùi."
Tân Ảnh có hai ông chủ, một người trên danh nghĩa Bùi Chi Hành và người còn lại là Quý Minh Tân thường xuyên ở công ty.
...
Nhìn ra sự khó xử của Lộ Tuệ Tuệ, Hạ Lỵ hỏi.
Không muốn đi à?
Không phải vậy.
Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lúc.
"Thế thì để như vậy đi."
Hạ Lỵ: ?
Lộ Tuệ Tuệ nhìn chị ấy chăm chú:
"Nếu sếp của chị đã nói hợp đồng không có vấn đề thì không cần sửa nữa."
Dù sao thì người bị thiệt cũng không phải là cô.
Hạ Lỵ: ...
Chị ấy không ngờ rằng kết quả lại như vậy.
Trong nhất thời, chị ấy rất đồng tình với Bùi Chi Hành, thà chấp nhận những điều khoản trong hợp đồng mà trước đây cho là không ổn còn hơn gặp anh để trao đổi sửa chữa.
---
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!