Chương 15: (Vô Đề)

Chị ấy nhìn người đàn ông đang ngồi sau bàn làm việc.

Tổng giám đốc Lưu.

Lưu Quý nhíu mày, nhìn Hạ Lỵ rồi nhìn Lộ Tuệ Tuệ, kinh ngạc nói.

"Cô tới giúp Lộ Tuệ Tuệ kết thúc hợp đồng à?"

Hạ Lỵ gật đầu.

Cô…

Lưu Quý không hiểu.

"Ai tai to mặt lớn như thế, có thể điều động được cô."

Nghe vậy, Hạ Lỵ cười thần bí, đi thẳng vào vấn đề.

"Tổng giám đốc Lưu, tôi chỉ hỏi một câu, anh có thả người không?"

Lưu Quý nhìn chằm chằm hai người, cân nhắc trong lòng, liếc mắt nhìn Trần Phái, nói.

"Đại diện Hạ nói đùa, đương nhiên là tôi đồng ý thả người, nhưng cô cũng biết rõ quy định trong giới, hợp đồng ở công ty của Lộ Tuệ Tuệ còn mười mấy năm, chúng tôi mà thả dễ dàng như vậy thì sau này sao lăn lộn trong giới được nữa, cô thấy đúng không?"

Hạ Lỵ nói thẳng.

Điều kiện gì?

Lưu Quý nhướng mày.

Thẳng thắn vậy sao?

Đương nhiên.

Hạ Lỵ khoanh tay, ngồi xuống ghế.

"Tôi đã đến đây rồi, đương nhiên là mang theo thành ý mà tới."

Nghe vậy, Lưu Quý nhìn Lộ Tuệ Tuệ bên cạnh, cười đùa nói.

"Tôi thật sự không nghĩ rằng có một ngày chị Hạ sẽ vì nghệ sĩ hạng chót mà nói những lời này với tôi."

Hạ Lỵ:

"Đó là bởi vì mấy người không thấy được giá trị thật sự của em ấy."

Nghe vậy, Trần Phái phì cười khinh bỉ.

"Cô ta thì có giá trị gì, chị Hạ lần này chị nhìn lầm rồi."

Hạ Lỵ nhún vai.

Thật không?

Chị ấy thản nhiên nói.

"Nhìn lầm thì nhìn lầm, tổng giám đốc Lưu nói điều kiện đi."

Mặc dù cảm thấy Lộ Tuệ Tuệ sẽ không đến, nhưng Lưu Quý và Trần Phái cũng chuẩn bị rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!