Chương 5: (Vô Đề)

11

Tôn Viêm và các quan lại dưới trướng hắn cuối cùng cũng thuyết phục được Ngụy Vương, Ngụy Vương hình như có chút do dự.

Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.

Khi hắn dẫn Vương Nhàn đến gặp ta, ta đang luyện võ.

Những ngày này ta cho người canh giữ nội viện, không gặp ai, Vương hậu mấy lần triệu kiến ta cũng từ chối.

Thiết Ngọc đi vào, kiên nhẫn đợi ta múa xong một bài thương.

Ta không phải từ nhỏ đã tập võ, thân là nữ nhi, sức lực trời sinh không bằng nam tử.

Trước đây chưa từng nghĩ mình luyện võ sẽ thành danh, bây giờ muốn đường ai nấy đi với Tôn Viêm, thêm một kỹ năng phòng thân cũng là bùa hộ mệnh của ta.

Vì vậy ta bận rộn lựa chọn binh khí thích hợp.

Thiết Ngọc hỏi ta:

"Phu nhân thấy cây thương này thế nào?"

Ta vuốt ve cây thương, cau mày:

"Cũng không hẳn là hài lòng lắm."

Lúc này Tôn Viêm đi vào, hắn nói:

"Nàng hà tất phải như vậy? Nàng không thể đến nước Tần được."

Ta buông thương xuống, nhìn hắn:

"Ta sẽ chọn được thứ ta ưng ý."

Hắn đại khái cảm thấy ta nói bóng gió, có chút bực mình.

Không nhịn được liền nói móc:

"Nàng chơi hơi lớn rồi đấy. Vốn dĩ thuyết phục Đại vương còn phải tốn chút công sức, nhưng các nước lại lần lượt gửi thư mời nàng, Đại vương ngược lại không chịu thả người."

Các nước này, thậm chí bao gồm cả nước Tề đã bị ta và hắn liên thủ đánh cho tan tác.

Cho dù Ngụy Vương không thông minh, hắn cũng sẽ nghĩ, tại sao mọi người đều tranh giành muốn có ta?

Vậy thì không thể dễ dàng thả người đi.

Tôn Viêm nói:

"Nàng cho rằng nước Tề thật sự muốn nàng sao? Bọn họ chỉ là dùng kế để nhắc nhở Đại vương, không muốn nàng đến nước Tần mà thôi."

Dù sao nước Tần ngày càng cường đại, có thể dùng nước Ngụy ngăn chặn bọn họ ở Tú Nhi Quan là tốt nhất.

Ta nhìn hắn, nửa cười nửa không:

"Có phải ngươi rất vui khi thấy ta khốn đốn không?"

Tôn Viêm nghẹn lời.

Ta nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!