Chương 42: Thoát ra

Tôi không biết mình cứ vô thức bị người ta dẫn đi như vậy bao lâu , mắt mở

trợn trừng tựa như mí mắt bị hóa đá mãi cho đến khi đầu óc tự thanh tỉnh . Mí mắt cử động, nhúc nhích cụp xuống, nhắm chặt lại, nước mắt không

tiếng động tuôn rơi, không phải đau khổ hay sợ hãi gì hết, chỉ đơn giản

là , đau mắt thôi.

Ban nãy giống như bị trúng tà thuật , lý ra ở

cái địa phương quỷ dị này , sao có thể có đứa trẻ nào tồn tại . Nếu thêm

mấy bước nữa đi vào vòng lửa đó, bị chúng trói tay trói chân lại không

cho di chuyển cử động, có phải là , cùng chung số phận chết cháy ?

Tại sao bọn chúng lại muốn giết tôi? Tôi và bọn chúng lúc trước chưa từng

gây thù, hiện tại cũng không hề tạo oán, tại sao lại lôi tôi chết cháy

theo ?

Chẳng lẽ nếu khiến tôi cũng chết như vậy, bọn chúng sẽ được giải thoát?

Trẻ nhỏ nếu bị chết , thường rất nhanh sẽ được siêu thoát, chúng không có

nhiều oán niệm như người trưởng thành. Càng khôn lớn , càng mất đi vẻ

ngây thơ, càng lõi đời càng dễ sa vào ma chướng, không cam tâm chết đi

càng dễ biến thành lệ quỷ , sau ra giết hại con người, đoạt lấy dương khí những mong có thể sống tiếp.

Những đứa trẻ đó, vì lời nguyền của

làng bao vây mà phải bất đắc dĩ tồn tại tới giờ. Linh hồn lúc nào cũng

trong tình trạng bị lửa giam hãm , ngày qua ngày, năm nối năm, tiếp diễn

bất tận, vòng tròn không lối thoát.

Mộ phần song thi xếp theo

hình tròn không có điểm đầu và cuối , tiếp diễn, bất tận là lời nguyền

trói buộc…chuông đồng bát giác chứa mí mắt người chết , chỉ kêu để triệu

hồi hồn phách …nhân diện phù điêu ngũ quan vặn vẹo là bản khế ước với ma quỷ…viền bia đá rắn cắn đuôi ngược chiều …chặn lại chu trình tái

sinh…rơi vào một trong 3 tà đạo.

Tôi vô thức lại đưa mắt nhìn

quanh, ẩn hiện bên những đống lửa hắt ra những cái bóng vặn vẹo in lên

mặt vách hang, tiếng khóc lóc như chưa từng biến mất một giây nào. Chúng không khác những cái bóng phản chiếu lại dáng người khi còn sống, chúng

đứng run rẩy cùng nhau, không có ngũ quan lại vẫn như trước cảm nhận sâu sắc ánh mắt bén ngọt trừng trừng chân chính đâm tới.

Nó biết tôi nhìn thấy, biết tôi cảm thấy, biết tôi có thể bị thao túng , cho chúng cơ hội giải thoát khỏi vòng tròn luẩn quẩn bế tắc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!