Chương 36: Cứu tôi

Chính là nó, cái thứ đã lôi tôi xuống vực, nhưng lúc đó sao lại dấy lên suy

nghĩ đấy là sinh vật không có thực thể, không có sự sống? rành rành nó

đang hiện hữu trực nuốt tôi vào bụng thế kia.

Liếc mắt thấy chiếc túi của Âu Tử Dạ văng sang bên cạnh, một bao da màu đen lộ ra khỏi miệng túi xách , mà cái miệng bao da cũng chẳng buột chặt, tôi thấy một khối

ngọc tím đậm.

Cái miệng to đùng đoàng lao xuống, trong tíc tắc tôi phóng đến rút lấy khối ngọc ra hướng lên , nó là chuôi của thanh kiếm

Thắng Tà, một phát đâm vào chính giữa.

Ánh sáng từ thanh kiếm nhẹ

lan tỏa, vô vàn tia xanh đậm lóe lên, xuyên qua cơ thể Hồn Độn. Mắt tôi, thế mà lại không nhắm lại, trừng trừng nhìn thấy cơ thể nó là một khối dịch

trong suốt, giống như một khối thủy tinh màu đen có thể nhìn thấu qua bên kia. Nó đích thực không có thực thể, không phải là sinh vật có sự

sống, hay nói đúng hơn, thực chất nó cũng chẳng phải là ma thú Hồn Độn.

Từ trong cơ thể nó , vô số luồng khí đen xì tháo chạy. Chúng chạy náo loạn

đi 4 phương 8 hướng như thể một ổ rắn đang quấn quýt ngủ đông cùng nhau

một chỗ lại bị dội cho một dòng nhiệt lưu nóng bỏng từ trên cao xuống.

Những dòng hắc khí sau khi phát tán , mỗi nơi tụ lại tạo thành một hình thù kỳ dị. Trong bóng tối bủa vây, những dáng hình này có màu xanh xám, họa lên

một tư thế cổ quái.

Thân trên hạ thấp, tứ chi dán vào mặt đất tựa như con

ếch, bụng trương phình mà tứ chi lại thon dài, gầy gò như một kẻ ốm đói

với cái cần cổ nhỏ xíu cắm cái đầu to đùng lên trên.

Nó không

phải động vật, càng chẳng phải con người, chỉ là oán niệm cố chấp từ ngàn

năm tích tụ lại, là linh hồn sau khi chết bị chuyển vào Ngạ Qủy Đạo. Là tự nguyện cũng là lời nguyền trói buộc.

Bản thân quái thú Hồn Độn

là ác linh, bị thanh kiếm cổ Thắng Tà giam cầm xuốt hai ngàn năm qua, là

oán khí được tập hợp từ vô vàn chấp niệm xa xưa không cách nào tháo

gỡ, là vong linh của cả ngàn dân làng Ngư Dương cứ luẩn quẩn mãi nơi

này, bảo vệ khu địa thạch linh thiêng.

Đám bóng đen này bám đầy

trên vách hang, trên mặt đất, la liệt khắp mọi nơi trong tư thế bò thấp

ngẩng cao đầu chằm chằm nhìn về phía tôi như trực chờ xông tới cắn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!