Chương 29: Xác

Tôi hắt hơi một cái rõ to rồi từ từ mở mắt ra, hấp háy mấy cái phát hiện

trước mắt toàn một màu đen đặc sệt , đầu óc vẫn quay cuồng lơ mơ lơ

mơ. Lại hắt hơi liên tiếp thêm 2 cái nữa mới hoàn toàn tỉnh táo , khẽ nhúc nhích một chút phát hiện cơ thể đau đớn nhức nhối tới mức như thể xương cốt bị vỡ làm mấy đoạn.

Tôi vẫn chưa chết sao? ngã vậy mà vẫn sống được chắc là lão diêm vương mải đi chơi quên giao phó nhiệm vụ cho đám tay chân rồi.

Tôi vẫn mở mắt trừng trừng nhìn thẳng phía trước, không biết đã thoát ra

khỏi ác mộng chưa hay là vẫn loanh quanh trong đó? nghĩ thế lại hơi nhúc nhích, cơn đau ê ẩm lan đi khiến tôi nhếch mép cười .

Quả nhiên hiện thực bao giờ cũng muốn thống khổ hơn trong mộng.

Hỗn hợp mùi của chất phốt pho cộng với amoniac nồng nặc xộc thẳng vào mũi

làm tôi suýt nôn mửa, gắng gượng nhúc nhích bản thân ngồi dậy lại khiến

cho một đợt đau thốn đến tận óc xuất hiện làm tôi nhắm chặt mắt lại, cắn

chặt răng , lặng người chờ đợi cơn đau tạm lắng xuống.

Tôi thở ra

một hơi chật vật, xung quanh vẫn tối như dưới vực sâu thăm thẳm,à, đây

chẳng phải là tôi bị lôi xuống dưới này sao? Đột nhiên cảm thấy có gì đó

nhột nhột di chuyển từ trên đầu xuống mặt, không nghĩ ngợi gì hết một

phát đưa tay túm lấy rồi quăng đi.

Trong khoảng khắc tay chạm

vào, nó nhanh chóng cuộn mình vào tay tôi, xúc giác cho biết đó là một con bọ thân dài nhiều chân, tự động trong đầu liên tưởng tới con cuốn chiếuLúc nó bò đủng đỉnh trên mặt, cảm thấy nó phải dài cỡ 10cm.

Nhưng cơn rùng mình chưa kịp qua lại cảm thấy một chút buồn buồn nơi hõm

cổ, tôi từ từ đưa mắt xuống nhìn, lại thấy một em chân dài cũng nhiều chân chẳng kém em viếng thăm lúc đầu là bao, nó đang vòng từ sau gáy ra trước cổ, khá dài, phải cỡ 20cm, toàn thân đen ánh, lập tức tôi vung tay văng nó

ra .

Xong tôi cũng nhánh chóng đứng phắt dậy nhảy nhảy mấy cái

đau quặn cả bụng, rồi dũ dũ áo quần đầu tóc xem còn con nào ẩn náu muốn

tập kích nữa không? Xác định trên người không còn trùng trêu đùa tôi mới

ngó đông ngó tây chưa vội di chuyển. Một lúc sau mắt thích ứng được với

nơi này mới thận trọng bước mấy bước.

Tôi bất tỉnh bao lâu? mới

một tiếng hay đã được một ngày? Tên Âu Tử Dạ kia thế nào rồi? đã lấy lại

được kiếm và bỏ đi hay là vẫn đang đánh nhau?

Con mẹ nó nếu tên

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!