Chương 38: Hải hà phong cảnh nguyên vô dị bất chỉ nam phương bất khẳng hưu

"Biển sông phong cảnh nguyên như cũ, Chẳng chỉ về nam chẳng chịu thôi."

Lại nói, vị Hương chủ là nhân vật có địa vị cao nhất ở đây, khi bị ám toán thì vô cùng tức giận, vừa quát mắng vừa xuất thủ phản kích. Tả thủ của y nắm chặt thành quyền, oanh thẳng về hướng Đại Thánh Vương là kẻ vừa mới ám toán mình.

Đồng thời, cũng không thấy y quay đầu lại, mà bảo kiếm trong tay phải cũng từ phía viên Hạm trưởng xuyên xéo qua, đâm thẳng về phía Chưởng Hỏa Vương, chiêu thức cực kỳ thần tốc và cũng âm độc vô cùng.

Chưởng Hỏa Vương không ngờ đối phương công kích Đại Thánh Vương mà còn đồng thời hướng mình xuất thủ, hơn nữa, chiêu kiếm đó lại thần tốc và quỷ dị như vậy.

Lão ta nguyên bản vừa mới hạ thân xuống sàn thuyền, trọng tâm vẫn còn chưa vững, do vậy không kịp tránh khỏi, trúng kiếm vào bụng, huyết lưu rất nhiều. Chưởng Hỏa Vương khẽ hanh một tiếng, cũng không quay đầu lại mà vội nhảy ngay trở lại tiểu thuyền, rồi hối thủy thủ chèo nhanh về hạm đội của bọn họ.

Lão ta thọ thương không nhẹ, cần phải khẩn cấp chữa trị ngay, nếu còn nấn ná ở lại đây e rằng hậu quả khó lường.

Trước biến cố đó, Đại Thánh Vương kinh hãi ngẩn người. Bất quá lúc này chỉ còn lại lão ta và Thường Thắng Vương trên địch hạm, tình hình có vẻ không hay. Cả hai đưa mắt nhìn nhau, đã có ý muốn rút lui.

- Ti bỉ, vô sỉ, hạ lưu.

Vị Hương chủ nộ khí xung thiên, lại lớn tiếng quát mắng, đồng thời bảo kiếm xuất thủ, phóng về phía Đại Thánh Vương, thế như thiểm điện, tốc độ cực nhanh, lực lượng cực cường. Đại Thánh Vương miễn cưỡng dịch thân né tránh, nhưng cũng không hoàn toàn tránh thoát được.

Bảo kiếm xuyên qua vai phải lão ta, đâm ngập đến tận chuôi, đủ thấy vị Hương chủ đã xuất thủ hung mãnh đến thế nào.

Cùng lúc đó, Phó Hương chủ và Thường Thắng Vương cũng đã xông vào nhau quyết chiến. Song phương đâm qua chém lại, chiến đấu tưng bừng. Vị Hương chủ khẽ hừ một tiếng, cao giọng bảo :

- Chung lão đệ.

Cẩn thận bị ám toán. Đừng đối chưởng với bọn chúng.

Viên Hạm trưởng thấy thần sắc của Hương chủ hơi bất bình thường, vội hỏi :

- Hương chủ có sao không ạ ?

Vị Hương chủ này tên là Chu Thanh, là Hương chủ của Nam lộ trong số bát lộ của Bạch Giao Bang, cai quản toàn bộ vùng Nam Hải và duyên hải Lưỡng Quảng, kể cả Quỳnh Châu và các đảo khác trong vùng, thân phận cao cả, địa vị hiển hách, là một trong số các trọng thần của Trường Xuân Cung.

Nghe hỏi, Chu Hương chủ bực tức nói :

- Bọn cẩu tặc này. Uổng cho các ngươi là giang hồ trung nhân, Hỏa giáo cao thủ, khi đối chưởng mà còn giở trò ám toán. Có cao thủ ti bỉ vô sỉ như các ngươi sao ?

Ta khinh.

Nhìn thấy huyết động trên tả quyền của Chu Hương chủ, mọi người lập tức minh bạch vì sao Chu Hương chủ lại phẫn nộ đến như vậy.

Từ khi bọn Đại Thánh Vương nhảy lên chiến hạm này, Chu Hương chủ vừa đối quyền cùng Đại Thánh Vương, vừa thuận tay đâm Chưởng Hỏa Vương một kiếm, rồi sau đó Chưởng Hỏa Vương bỏ chạy, cho đến lúc Chu Hương chủ phóng bảo kiếm ra, trước sau toàn quá trình không đến 1 phút, vậy mà Chu Hương chủ đã trúng ám toán.

Trên ngón tay của Đại Thánh Vương có đeo một chiếc nhẫn, trên mặt nhẫn không ngờ còn giấu một mũi thiết thích ngắn. Khi Chu Hương chủ cùng lão ta đối quyền, khi quyền chưởng tương giao, bàn tay của Chu Hương chủ bị đâm một huyết động không lớn không nhỏ, đủ để máu tuôn lai láng.

Với đẳng cấp như bọn Chu Hương chủ và Đại Thánh Vương, khi lưỡng đại cao thủ đối quyền đối chưởng, thật ra là tỷ thí nội lực.

Chu Hương chủ hữu thủ xuất kiếm viện trợ viên Hạm trưởng đả thương Chưởng Hỏa Vương, sau khi phân thủ, tả quyền nghênh chiến hữu chưởng của Đại Thánh Vương, nguyên bản đã chịu thiệt thòi, huống hồ khi đối chưởng thì quyền đầu còn bị đâm một nhát, nội lực tự nhiên vô pháp chính thường sử xuất.

Vết thương trên tay trái của Chu Hương chủ lưu xuất ra vẫn là tiên huyết, chứng tỏ vết thương không trúng độc, trên thiết thích của Đại Thánh Vương không có tẩm độc. Mới xem qua thì đó là trong cái không may cũng còn có chút may mắn. Nhưng mọi người lại không nghĩ vậy.

Đại Thánh Vương không tẩm độc trên thiết thích bởi vì lão ta căn bản không cần thiết phải làm vậy. Với võ công siêu phàm của lão, trên đời những người có thể đả bại lão không nhiều, giữa lúc cao thủ đối quyết, lão chỉ cần ám toán đối thủ một lần, nội kình bàng bạc tuôn ra, sấn hư nhi nhập, thì có thể nhất cử trọng thương hoặc kích sát đối thủ.

Với dạng người thành danh lâu năm, địa vị cao cả như Đại Thánh Vương thế mà lại sử xuất kiểu thủ đoạn đó, cũng khó trách Chu Hương chủ sau khi bị ám toán tức thì nộ khí xung thiên.

Nên biết rằng, dưới tình hình đó, nội kình của Đại Thánh Vương hầu như thông suốt vô trở công kích vào bên trong nội thể của Chu Hương chủ.

Có trời mới biết lúc này xem ra Chu Hương chủ chỉ bị chút ngoại thương, thật sự bên trong nội thể có bị nội kình của Đại Thánh Vương làm cho thất linh bát lạc, nội thương trầm trọng hay không !

Vừa nghĩ đến hậu quả có thể xảy ra, viên Hạm trưởng sắc diện tái xanh, vội vàng bước đến dìu đỡ Chu Hương chủ, hốt hoảng hỏi :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!