Chương 34: Đường lê diệp lạc yên chi sắc sổ phong vô ngữ lập tà dương

"Cành đường rụng lá son tô thắm, Núi non lặng lẽ dưới tà dương."

Lại nói, Hắc y lão nhân muốn kết thúc nhanh trận chiến, nên lại phóng ra một loạt tám chưởng nữa. Lão xuất chưởng quá nhanh. Bọn Hà Vĩnh Tuấn còn đang cảm thấy khí huyết chấn động, chưa kịp ổn định nội lực thì đã thấy chưởng phong ập đến, chưởng kình áp đến rồi.

Lần này thì áp lực còn hung mãnh hơn cả lần trước. Cả bọn đều kinh hãi thất sắc, không ngờ đối thủ lại lợi hại đến như thế. Hà Vĩnh Tuấn thầm than trong lòng.

Nhưng dù sao cũng không thể xuôi tay chờ chết.

Kim Ưng Cái Tôn Phi lớn tiếng nói :

- Bang chủ. Liều mạng thôi.

Hà Vĩnh Tuấn cũng biết đã đến lúc liều mạng, liền quát :

- Bí pháp. Hợp chưởng.

Cả bọn lập tức chấn đãng kinh mạch, kích thích nội lực cuồng bạo, tức khắc gia tăng công lực gấp bội. Sau đó, cả bọn hợp chưởng đương cự lại chưởng kình của Hắc y lão nhân. Lần này thực sự là hợp chưởng, tám chưởng hợp lại cùng đối kháng đại địch.

Bốn người hợp lại có đến hơn hai trăm năm công lực, dẫu Hắc y lão nhân lợi hại thế nào cũng không chống nổi. Song chưởng chạm nhau nổ bùng dữ dội. Hắc y lão nhân bị hất bay về phía sau hơn trượng, cảm thấy trong người khí huyết nhộn nhạo, cánh tay tê rần.

Trong khi đó, bọn Hà Vĩnh Tuấn chỉ bị đẩy lùi về phía sau hai bước. Rõ ràng trong lần đọ chưởng này bọn họ đã chiếm ưu thế. Có điều tình trạng bọn họ cũng chẳng khá hơn chút nào. Bị tác động của bí pháp ảnh hưởng, kẻ thì thoát lực, người thì chấn động nội tạng, phún huyết đỏ cả mặt đất.

Cả bọn tuy thoát chết, nhưng đều thọ nội thương.

Hắc y lão nhân sau một lúc điều hòa nội lực, liền bước tới trước bọn Hà Vĩnh Tuấn, hắc hắc cười nói :

- Xem ra hôm nay bọn các ngươi đã tới số rồi.

Có còn lời trăn trối gì không ? Nói nhanh lên, để bản tòa còn đưa các ngươi về nơi chín suối.

Hà Vĩnh Tuấn đưa tay lên chùi máu trên khóe miệng, lạnh lùng nói :

- Hạng vô sỉ như các ngươi, tất sẽ không có cái chết yên lành. Ta bất quá chỉ đi trước các ngươi một bước mà thôi.

Hắc y lão nhân cười nhạt nói :

- Thắng giả vi thiên. Các ngươi đã bại rồi, sinh mạng cũng như sô cẩu mà thôi.

Nói xong, lão ngửa cổ cười ghê rợn, định xuống tay. Nào ngờ, một bóng trắng phi đến như luồng gió, một đạo kiếm quang bổ xuống đầu lão. Trong lúc bất ngờ, lão đành phải vung song thủ chống đỡ, vì có sử dụng Hỏa Diễm Đao thì dù có giết được đối phương, bản thân lão cũng chẳng thể nào thoát chết.

Người mà đầu bộ bị chẻ đôi thì làm sao sống được. Kiếm quang chưởng kình chạm nhau nổ vang rền. Đến lúc này mới thấy Hắc y lão nhân lợi hại. Lão phản ứng rất nhanh, tám chưởng liên tục phóng ra.

Bóng trắng kia chỉ đỡ được sáu chưởng, lãnh đủ hai chưởng vào ngực và vai, hự lên một tiếng, máu từ trong miệng bắn ra, làm ướt đẫm cả đầu cổ và y phục của Hắc y lão nhân, sau đó bị đánh bay ngược về phía sau, rơi xuống đất, chệnh choạng đứng không muốn vững.

Giờ đây, mọi người mới nhận ra đó là một lão đạo nhân. Hà Vĩnh Tuấn kinh hãi thốt lên :

- Huyền Hạc đạo trưởng.

Lão đạo chính là Huyền Hạc đạo trưởng, chưởng môn phái Võ Đang. Lão đạo gượng nói :

- Hà bang chủ. Bọn bần đạo hay tin, vội vã đến viện trợ, chỉ đáng tiếc là đã đến chậm một bước.

Hà Vĩnh Tuấn thở dài nói :

- Bản bang làm liên lụy đạo trưởng rồi.

Huyền Hạc đạo trưởng nói :

- Bang chủ yên tâm. Bần đạo không đến một mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!