Chương 28: Tây sơn lạc nguyệt lâm thiên trượng đông hải tinh vân phủng cấm vi

"Non tây trăng xẻ cao nghìn trượng Đông hải mây quang cuốn điện trời."

Lại nói, Hoạt Tài Thần Gia Cát Ngọc cùng Tứ đại Thị Nữ hộ giá Bạch Thiếu Huy xuôi dòng Trường Giang ra biển. Xung quanh Vạn Tú Lâu Thuyền có tám chiếc đại thuyền vũ trang hạng nặng túc trực tuần tiễu. Vì địa phận Trường Giang thuộc vùng ảnh hưởng của Bài Giáo nên Dương Lâm đã phái thủ hạ đến hộ giá.

Tuấn Nhi cũng theo chàng tuần du. Sau mấy ngày nghỉ lại tại Hy Văn Thư Trang của Gia Cát Tài Thần, các dược liệu cần dùng để chữa trị cho Tuấn Nhi đã được tìm đủ. Do đó không cần phải về cung nữa.

Thuyền lớn vững vàng rẽ sóng lướt nhanh.

Những con sóng luân phiên vỗ vào mạn thuyền bì bõm. Thỉnh thoảng lại có những cơn gió nhẹ thoảng qua làm mặt sông gợn sóng lăn tăn.

Bạch Thiếu Huy cùng Gia Cát Ngọc và bọn Hoa Nhi ngồi trong khoang thuyền uống trà chuyện vãn, ngắm phong cảnh hai bên bờ sông qua cửa sổ khoang thuyền.

Tuấn Nhi ngồi bên cạnh chàng lắng nghe mọi người nói chuyện. Trước mặt đầy kẹo bánh, nhưng cậu bé mải nghe mọi người nói chuyện, cứ cầm mãi trên tay mà không ăn. Chỉ là những câu chuyện đông tây thế sự, nhưng với cậu bé thì rất mới lạ khiến cậu bé nghe rất say mê.

Thấy cậu bé cầm mãi phong bánh trên tay, Bạch Thiếu Huy choàng tay ôm cậu bé vào lòng, cười nói :

- Hài tử ăn bánh đi.

Cậu bé đỏ mặt, đưa phong bánh lên nói :

- Điện hạ ăn với hài nhi nhé.

Bạch Thiếu Huy khẽ cười, cầm lấy phong bánh, bẻ một miếng nhỏ ăn, phần còn lại đút cho cậu bé ăn. Được chàng quan tâm chăm sóc, cậu bé cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nhưng rồi thấy bọn Hoa Nhi nhìn mình cười, cậu bé lại ngượng ngùng, cúi mặt nói :

- Hài nhi lớn rồi.

Hài nhi tự ăn được ạ.

Bạch Thiếu Huy mỉm cười, xoa đầu cậu bé nói :

- Hài tử ngoan lắm.

Đoạn chàng trao phong bánh cho cậu bé. Ăn được mấy miếng, cậu bé lại nói :

- Điện hạ, mọi người nói chuyện nữa đi ạ. Hài nhi thích nghe chuyện.

Gia Cát Ngọc cười nói :

- Thiếu quân theo điện hạ học được bao nhiêu thi phú rồi, đọc nghe thử xem. Thiếu quân mà đọc được một bài thơ hay, lão phu sẽ kể cho thiếu quân nghe một chuyện lạ.

Cậu bé ngước mắt nhìn Bạch Thiếu Huy.

Chàng mỉm cười nói :

- Hài tử thử ngâm một đoạn cũng được.

Cậu bé khẽ vâng dạ, nghĩ ngợi một lúc rồi ngâm nhỏ :

"Thảo sắc thanh thanh liễu sắc hoàng Đào hoa lịch loạn lý hoa hương Đông phong bất vị xuy sầu khứ Xuân nhật thiên năng sử hận trường."

Tạm dịch :

Sắc cỏ xanh xanh sắc liễu vàng

Hoa đào nở loạn, hoa lý thơm

Gió đông chẳng thổi sầu bay hết

Xuân tới còn gieo nỗi hận trường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!