- Vẫn còn ít!
- Tào Hùng ra vẻ lấy lòng.
Thì ra là Tào lão sư, ngươi tìm ta sao ?
- Thượng Bân nghi ngờ nhìn qua.
Thượng Bân và Tào Hùng đều là lão sư của học viện, bình thường cũng tiếp xúc không ít, tất nhiên là có mối quan hệ khá tốt.
- Chuyện là như vầy, ta có chút chuyện muốn nhờ Thượng Bân lão sư đây một chút!
- Tào Hùng do dự một chút, nói.
- Chỉ cần ta có thể giúp, ta sẽ cố gắng hết mình!
- Thượng Bân nói.
Thượng Bân là cháu ruột của Thượng Thần trưởng lão, mỗi ngày đều có không ít lão sư tới nhờ hắn giúp chuyện này chuyện kia, hắn sớm đã quen với mấy chuyện này.
- Là như vầy, ta... Hôm qua thật sự rất vất vả mới có thể thu nhận được một học sinh tốt, lại bị lão sư khác dùng chiêu trò lừa gạt, trưởng lão không phải là chủ quản học vụ sao? Ta muốn hỏi người... Liệu có thể triệu hồi người học sinh này tới...
- Tào Hùng nói.
Lưu Dương là học sinh tốt nhất mà hắn tốn bao nhiêu tâm huyết mới có thể tuyển được, kết quả lại mất đi chỉ vì một lần tỷ thí bại dưới tay Trương Huyền, sau khi trở về càng nghĩ càng giận, hôm nay liền không nhịn được nữa, trực tiếp tới tìm Thượng Bân.
Thượng Thần trưởng lão là gia gia của Thượng Bân, chủ nhiệm của học viện, để học sinh thay lão sư, là một chuyện vô cùng đơn giản.
- Triệu hồi đến ?
Thượng Bân nhướng mày:
- Nếu như người học sinh kia là tự nguyện thay lão sư thì rất khó! Ngươi cũng biết, hiện tại học sinh khá là phiền toái, có chút bất mãn thì có quyền kiện cáo lên Vương Đình, công hội giáo sư, chúng ta...
- Hắn không phải tự nguyện! Ta có thể bảo đảm!
- Tào Hùng vội nói.
- Hắn không tự nguyện, nếu như Thượng Thần trưởng lão nói một tiếng thì mọi chuyện sẽ trở nên rất dễ dàng không phải sao, ngươi cũng biết quy củ của trường học...
Thượng Bân khoát tay áo, đột nhiên ngẩng đầu:
- Ngươi mới vừa nói... lừa gạt ? Không biết là vị lão sư nào đã lừa gạt học sinh của ngươi ?
- Chính là 'Phế vật lão sư' Trương Huyền của học viện chúng ta...
- Tào Hùng cắn chặt răng nói lên thiếu niên, mặt mũi tràn đầy thù hận.
- Trương Huyền ? Học sinh của ngươi, bị hắn lừa gạt ? – Lại nghe thấy cái tên này, lửa giận của Thượng Bân cũng bốc lên một chút.
Nếu không phải tại tên nhóc này, hôm qua nhất định y có thể đi ăn tối cùng với nữ thần, một võ giả chỉ ở tầng ba, một lão sư khảo hạch chỉ được điểm không, một tên tiểu tử thúi, lại dám coi mình không ra gì, thật sự là không biết sống chết!
Nếu không phải hôm qua nữ thần ở đó, không tiện đánh người, chắc chắn y đã đánh Trương Huyền sống không bằng chết!
- Phải! Một lão sư như vậy, làm gì có học sinh nào đồng ý làm học sinh của hắn chứ! Cho nên, ta muốn phiền trưởng lão nói giúp một chút, giúp ta triệu hồi hắn tới...
- Tào Hùng thận trọng nói, sợ đối phương không đồng ý.
- Không cần Thượng Thần trưởng lão nói, ta sẽ đi giúp ngươi giải quyết ngay bây giờ!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!