Chương 22: Nguyên nhân Triệu Nhã bị bệnh

Mặc dù Lưu Dương đã được Trương Huyền chỉ điểm, nhưng hắn vẫn không cho rằng đối phương có năng lực, mà chỉ là nhờ may mắn mà thôi. 

Dù sao cũng chỉ là trao đổi qua lại về quyền pháp, không thể coi là hắn có kỹ xảo gì. 

Bởi vậy, từ sâu trong nội tâm, Lưu Dương vẫn xem thường vị lão sư trước mắt này, thậm chí không thèm để ý Trương Huyền chút nào. 

- Lão sư! 

Đi vào gian phòng, tuy ngoài mặt ôm quyền chào hỏi Trương Huyền, nhưng trong giọng nói hoàn toàn không có chút kính trọng nào. 

- Ta đã thấy võ kỹ của ngươi! 

Trương Huyền giả vờ như không thấy sự bất kính của hắn, mở miệng nói: 

- Mới chừng ấy tuổi mà có thể tu luyện Phi Hoa Quyền tới tiểu thành, Thốn Long Quyền tới đại thành, xem ra cũng không tệ! 

- Cái gì ? Ngươi... Làm sao ngươi biết ta tu luyện... Thốn Long Quyền ? 

Nghe nói như thế, một Lưu Dương ban đầu vốn không xem Trương Huyền ra gì, suýt chút nữa bị dọa đến ngất đi. 

Theo lý thuyết, thực lực của hắn quá thấp, hẳn là lấy công pháp làm chủ, cho dù có tu luyện cũng chỉ là võ kỹ Phi Hoa Quyền bình thường thôi, chứ không phải Thốn Long Quyền! 

Thốn Long Quyền là võ kỹ Phàm cấp hạ phẩm, uy lực mạnh hơn Phi Hoa Quyền nhiều lắm! 

Hắn vì tăng thêm công lực mà gạt người nhà tu luyện thêm bộ quyền pháp này! 

Từ sau khi luyện đến tiểu thành, chưa bao giờ dám thi triển trước mặt kẻ nào, trước đó trước mặt Trương Huyền cũng chỉ biểu diễn Phi Hoa Quyền, hắn một hơi nói ra bản thân Lưu Dương có tu luyện thêm Thốn Long Quyền, hơn nữa còn là đại thành... 

Sao có thể nhìn ra được ? 

- Trong Phi Hoa Quyền mà ngươi đánh ra có bóng dáng của Thốn Long Quyền!

- Trương Huyền tất nhiên không thể nói là Thiên đạo Thư viện nói cho hắn biết, nên chỉ có thể nháy mắt nói láo. 

- Cái này người cũng có thể nhìn ra...

- Lưu Dương không tin. 

Hai bộ quyền pháp này hoàn toàn không có gì giống nhau, trước đó khi biểu diễn cho lão sư Tào Hùng xem, Lưu Dương cũng đã từng đánh qua, đối phương hoàn toàn không thể nhìn ra chút sơ hở nào, người này là lão sư kém nhất học viện, chỉ một cái liếc mắt đã có thể nhìn ra, thật hay giả vậy? 

Trong lòng đang nghi hoặc, liền nghe được tiếng của lão sư ở đối diện vang lên lần nữa. 

- Mặc dù ngươi đã tu luyện Thốn Long Quyền đạt đến đại thành cảnh giới, uy lực cũng không yếu, nhưng có phải mỗi lần luyện tập, đều cảm thấy dưới nách đau nhức, huyệt Kiên Tỉnh ngứa không? 

- Cái này, cái này... 

Lưu Dương liên tục lui về sau mấy bước, biểu hiện giống như gặp quỷ, đôi mắt tràn đầy sợ hãi. 

Không phải không đúng, mà là quá đúng! 

Thật giống như chính mắt lão sư nhìn thấy lúc hắn tu luyện sẽ như thế nào. 

- Người... Làm sao người biết ?

- Sắc mặt Lưu Dương trắng bệch, nhịn không được hỏi. 

- Rất đơn giản, vì lúc ngươi tu luyện mắc phải một chút sai lầm! Nếu như tiếp tục tu luyện, ta có thể bảo đảm không đến ba năm, toàn bộ cánh tay của ngươi, các cơ bắp đều sẽ bị hoại tử, thần tiên cũng khó cứu! Kỳ thật không cần đến ba năm, ngươi bây giờ là không phải đã cảm thấy ban đêm lúc ngủ có chút cứng ngắc, thậm chí còn thường xuyên run rẩy ?

- Trương Huyền nói. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!