Chương 5: Đại tiểu thư

"Ngươi nghe thấy không? Tào Hùng lão sư lúc nãy tỷ thí cùng học viện thức nhất từ dưới lên, Trương Huyền lão sư đó!"

"Bọn họ tỷ thí? Vậy chẳng phải Trương Huyền lão sư thua chắc sao?"

"Thế mà lại không phải. Là Trương Huyền lão sư thắng! Hắn tùy tiện chỉ điểm một học viên, khiến cho sức mạnh của người đó tăng lên 100% đấy!"

"Tăng hẳn 100%? Chỉ một lần chỉ điểm? Dù cho Lục Tầm lão sư cũng không thể làm được như vậy. Ngươi nói thật hay đùa vậy?"

Trong phòng ăn, người thấy cuộc tỷ thí giữa hai người họ rất nhiều. Mỗi người đều đang nghị luận rất sôi nổi.

"Chỉ điểm một lần, làm tăng cường 100% sức mạnh?" Triệu Nhã nhăn mũi, tỏ vẻ khinh thường: "Kẻ này nhất định là dựa vào vận khí!"

Triệu Nhã là con gái của thành chủ thành Bạch Ngọc, thành thị lớn thứ ba của vương quốc Thiên Huyền. Từ nhỏ, nàng đã nhận được nền giáo dục vô cùng tốt. Lần này đến Hồng Thiên học viện, mục đích chính của nàng là bái Lục Tầm lão sư làm thầy.

Không ngờ rằng nàng chưa tìm được ông ấy, đã nghe thấy mọi người nghị luận chuyện Lục Tầm lão sư không bằng người nọ, cho nên sẽ không tin lời đồn.

"Vận khí à? Ta cảm thấy không phải do vận khí đâu, vì tăng lên hẳn 100% đấy! Thầy ấy không thể làm được điều đó nếu chỉ dựa vào may mắn." Một học viên ngồi gần nàng không nhịn được cãi lại.

"Không phải nhờ may mắn? Ngươi nghĩ ta không biết sao? Trương Huyền lão sư là người bị không điểm trong kỳ sát hạch vừa rồi, suýt chút nữa đã bị nhà trường khai trừ. Ngươi nghĩ người như vậy có bản lĩnh gì? Nếu không tin, bây giờ ta sẽ đi vạch trần bộ mặt thật của hắn cho các ngươi xem."

Tính cách của Triệu Nhã luôn luôn nôn nóng. Nghe lão sư đứng thứ nhất từ dưới lên được người khác khen, liền không chịu được.

"Được thôi! Đúng lúc chúng ta cũng muốn nhìn xem vị lão sư này có phải chỉ là hư danh hay không!" Bỗng nhiên có hai học viên đứng dậy nói.

Ba người cùng đi ra tiệm cơm, hỏi thăm một chút liền tìm thấy phòng học của Trương huyền, đẩy cửa đi vào.

"Ngươi chính là Trương Huyền lão sư phải không?"

Vừa mới đi vào lớp học, họ liền nhìn thấy một thanh niên ngồi ở vị trí giáo viên với nụ cười ngốc nghếch. Nhìn khắp lượt chẳng thấy giống một vị lão sư lợi hại mà thậm chí còn cảm thấy hơi không được bình thường.

"Ta đây!" Thấy có học sinh đi vào, Trương Huyền tạm dừng quan sát Thiên đạo thư viện, quay sang nhìn.

"Chúng ta nghe nói ngươi vừa thắng Tào Hùng lão sư, chỉ điểm cho một học sinh tăng 100% sức mạnh phải không?" Triệu Nhã tỏ vẻ không tin: "Nếu thật vậy, ngươi cũng chỉ điểm cho ta để sức mạnh của ta tăng gấp đôi xem nào!"

"Không rảnh!" Trương Huyền xua tay.

Lão sư có tôn nghiêm của lão sư, không thể khinh nhờn. Không phải ngươi muốn nhìn liền nhìn, muốn ta chỉ điểm ta phải chỉ điểm. Lại nói, ngươi có thái độ như vậy là sao chứ? Lão tử đâu có mắc nợ gì ngươi!

"Không rảnh? Nhìn ngươi bây giờ rất nhàn cơ mà!" Triệu Nhã nhìn tháy rõ đối phương đang nói dối, cắn răng hừ nói.

Vừa nãy mới cùng bằng hữu nói rằng sẽ vạch trần đối phương, bây giờ chưa làm gì đã đi mất, người bị mất mặt chính là nàng.

"Ta còn phải chiêu mộ học viên, không rảnh cùng bé gái không biết trời cao đất rộng như ngươi làm loạn!" Trương Huyền lạnh nhạt nói.

"Ngươi…" Triệu Nhã tức giận mắt đẹp trợn trừng.

Nàng là con gái của thành chủ, bản thân lại cực kỳ xinh đẹp, đi đâu cũng nhận đựoc ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người. Vậy mà tên này không chỉ dám từ chối mình, còn nói mình làm loạn, thật đáng ghét! Dù cho hắn là lão sư cũng không thể tha thứ!

"Phải làm thế nào ngwio mới chỉ điểm cho ta?" Triệu Nhã cắn chặt răng ngà nói.

"Bái ta làm thầy!" Trương Huyền bày ra bộ mặt kỳ lạ, lạnh nhạt nói.

Thấy đối phương nhìn mình với ánh mắt nhìn kẻ ngốc, Triệu nhã tức giận: "Được thôi! Ta sẽ bái ngươi làm thầy, nhưng mà… Nếu như ngươi chỉ điểm lung tung, chỉ sai cho ta, ngươi có tin ta sẽ đem trò hề củ ngươi phươi bày ra ánh sáng hay không?"

"Triệu Nhã!"

"Không được! Nếu ngươi bái ông ta làm thầy, ngươi sẽ không thể bái Lục Tầm lão sư được nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!