Hồng Thiên lâu loạn thành một đám.
- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì ? Sao ta mới ra ngoài không bao lâu, mọi thứ lại thành ra như vầy ?
Trong phòng, có một lão già lạnh lùng nhìn Ngô chấp sự Ngô Sầu đang quỳ gối trước mặt mình. Lão già đó chính là ông chủ của Hồng Thiên lâu, Hồng Hạo trưởng lão.
- Hồi bẩm trưởng lão, là như vậy, cháu của Thượng Thần trưởng lão là Thượng Bân tới....
- Ngô chấp sự không dám có chút giấu diếm, nói ra toàn bộ mọi chuyện.
Trong đó cũng có chuyện hắn đem Rượu Thần Tiên đổi thành Thanh Nham Nhưỡng.
- Ngô Sầu, ngươi thật là lớn gan mà!
Vừa mới nghe xong những lời này, sắc mặt Hồng Hạo trưởng lão liền trầm xuống, tức giận đến nỗi đạp Ngô Sầu một cái.
Bành!
Ngô chấp sự lập tức bay ra ngoài, sắc mặt ảm đạm, phun ra từng ngụm, từng ngúm máu tươi:
- Trưởng lão tha mạng, ta... mặc dù tội của ta là không thể tha, nhưng này tên nhóc kia còn ghê tởm hơn, nói ra những chuyện này trước mặt nhiều người như vậy, để cho Hồng Thiên lâu của chúng ta mất hết thể diện, hoàn toàn không coi trưởng lão ra gì...
- Hừ! Tự mình làm chuyện xấu, còn không dám cho người khác nói ?
- Sắc mặt Hồng Hạo trưởng lão âm trầm, tựa như sắp nổi trận lôi đình.
- Ta... Ngô chấp sự run lẩy bẩy.
Thay đổi thành phần rượu, thu lợi bất chính, đây đều là chuyện hắn tự mình gây nên, vốn cho rằng sẽ không có ai biết, bây giờ lại bị một thiếu niên vạch trần trước mặt mọi người, trong lòng tất nhiên là tràn đầy uất hận.
- Ta cho ngươi thời gian năm ngày, nhanh chóng giải quyết triệt để chuyện này cho ta, làm những ảnh hướng trái chiều giảm đến mức thấp nhất! Ta còn chưa so đo với ngươi tội tham ô, nếu không, mạng của ngươi cũng đừng mong có thể giữ được!
- Hồng Hạo trưởng lão đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng như tuyết:
- Còn nữa, tên của thiếu niên đó là gì ? Là vị lão sư nào của học viện? Khám phá ra được những thứ này, nếu hắn lặng lẽ nói cho ta biết, có lẽ ta sẽ ban thưởng cho hắn rất hậu hĩnh, nhưng đẳng này hắn lại quấy rối trước mặt mọi người, chà đạp danh dự của Hồng Thiên lâu chúng ta, ngày mai ta phải đến xem hắn là ai mà lại có lá gan lớn đến như vậy!
Gầm lên một tiếng, khí tức cuồng bạo khuấy động trong không gian, giống như sương lạnh quất vào mặt, khiến cho người ta không rét mà run.
Võ giả cấp bảy, Thông Huyền cảnh!
Vị Hồng Hạo trưởng lão này lại là cường giả Thông Huyền cảnh! Thảo nào lúc trước hắn có thể tranh đoạt chức vị viện trưởng, tu vi như vầy, đúng là làm cho người ta khiếp sợi
- Là.... là... Trương Huyền lão sư!
Ngô chấp sự vội nói.
- Trương Huyền ? Lão sư khảo hạch hạng nhất từ dưới đếm lên Trương Huyền ?
- Hồng Hạo trưởng lão sững sờ.
Lão sư khảo hạch hạng nhất đếm ngược, nổi tiếng đến nỗi ngay cả Hồng Hạo. trưởng lão cũng đã nghe qua. Bởi vì học viện Hồng Thiên được thành lập mấy trăm năm qua cũng chưa từng có chuyện như vậy xảy ra.
- Chính là hắn...
- Ngô chấp sự gật đầu.
- Một tên phế vật mà cũng dám chà đạp tôn nghiêm của Hồng Thiên lâu, được lắm!
- Hồng Hạo trưởng lão xiết chặt nắm đấm, ánh mắt sáng lên, nồng nặc sát khí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!