Cầm lấy thư tịch, Mặc lão nhìn thoáng qua, thân thể cũng không khỏi run lên.
Việc này... Không thể nào ?
- Tốt, còn cái gì không biết nữa? Nếu không có, ta đi đây!
- Trương Huyền nhìn hắn, mặt đầy kỳ quái.
Hai người này bị bệnh à!
01:48
01:48
Lúc thì muốn hỏi chút vấn đề, lúc thì hỏi điểm khó khăn, muốn thì chịu khó lật một ít sách tìm là thấy ngay, ngay cả một ít chất xám cũng không tốn, đúng là chán chết.
Nhân viên quản lý thư viện, còn cả minh tinh giáo sư... Ta nhổ vào! Ngay cả một người xuyên việt cũng không bằng, tri thức thực sự là quá cằn cỗi đi!
- Đừng vội, ta còn có một vấn đề, vừa vặn muốn hỏi ngươi một chút, 'Khí du chu thiên, tâm du vạn vật' giải thích như thế nào ?"
Trong lòng vẫn không tin được, Mặc lão tiếp tục nói.
Mấy lời này là trước đây mấy ngày có một vị trưởng lão hỏi, hắn cũng không giải thích được, sau đó lục tìm trong Tàng Thư Các rất lâu, cũng không tìm được đáp án, phiền muộn không thôi, hiện tại thấy thiếu niên này thuận miệng liền giải thích gọn gàng mấy vấn đề, nhịn không được nói ra.
- Cái này cũng không biết ?
- Trương Huyền nhìn hắn giống như là nhìn một tên ngốc:
- Đây là việc trụ cột nhất trong tu luyện ? Ý chỉ khí huyết bên trong cơ thể vận chuyển một vòng chu thiên, tâm cảnh thật giống như chu du thiên hạ lãnh hội vạn vật quy tắc! Câu nói bên trong « khí huyết luận » của Bạch Minh tiền bối có ghi chép, quyển sách này tại xếp thứ hai mươi bảy, nội dung ở trang sáu mươi chín!"
Khí du chu thiên, tâm du vạn vật, là tầng thứ nhất của võ giả công pháp, chắc hẳn mình nói không sai, trong đầu nhớ kĩ vô cùng, còn có lần tiền bối trong Hồng Thiên học viện giải thích qua, hắn cũng có xem qua, không chút nào khó khăn, mà sao vị này đường đường là trưởng lão thủ hộ tàng thư các, còn muốn hỏi mình ?
Mặc lão không trực tiếp trả lời mà bộ dáng giống như Trầm Bích Như vừa nãy, vội vã đi vào Tàng Thư Các, một lát sau, quả nhiên tìm thấy một bản « khí huyết luận », lật ra trang sáu mươi chín, đột nhiên cả ngươi như bị hóa đá.
Giống y đúc hắn nói!
Mấy ngày trước, vị trưởng lão kia lật tung cả chỗ này lên mà còn không tìm thấy, nằm mộng cũng nghĩ không ra, thế mà nó lại có ghi chép lại trong một quyển sách lạ!
Một quyển sách lạ... Vậy mà hắn còn biết, còn nhớ được... Trang bao nhiêu ?
Mặc lão cảm thấy trời đất quay cuồng, sắp điên rồi.
Nếu không phải để ý hình tượng, hắn sớm đã không ngừng vò đầu bức tóc rồi.
Mới vừa nói đối phương tới quấy rối, kết quả người ta chẳng những đọc sách, còn đem nội dung đều nhớ, Mặc lão chỉ cảm thấy sắc mặt nóng hừng hực, hận không thể có cái kẽ đất chui vào.
Hắn thật sự là giáo viên đứng đầu từ dưới đếm lên ?
Kiến thức của hắn như thế này, còn đứng nhất từ dưới đếm lên, vậy chẳng phải bản thân không điểm còn không có tư cách ?
- Tốt, về sau xem nhiều sách vào, những vấn đề này được ghi chép!
- Thấy hai người đều đang si ngốc, Trương Huyền tốt bụng nói một câu, lắc đầu:
- Không có chuyện gì thì ta đi trước!
Nói xong liền vội cất bước đi ra ngoài.
Hắn thực sự đói muốn chết rồi bây giờ còn nhịn nữa, sợ rằng sẽ ngất đi mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!