Chương 26: Học tâm khảo vấn

-Trương Huyền! Một ngày không gặp không ngờ lá gan của ngươi lớn như vậy! 

Đi vào gian phòng, Thượng Bân nhìn xung quanh thấy "Phế vật" này lại thu đến năm học sinh bèn cười dữ tợn: 

-Ngươi dám mê hoặc Vương Dĩnh tiểu thư, Triệu Nhã tiểu thư, lại còn lừa học sinh của Tào Hùng lão sư. Ai cho ngươi lá gan đó? 

-Thượng Bân lão sư? Tào Hùng lão sư? – Thấy một đám người đột nhiên xông vào. 

Trương Huyền nhíu màu: 

-Ta đang dạy học, có chuyện gì để tan học hãy nói! 

-Dạy cái bà nội ngươi a! Thượng thiếu đã đích thân tới, ngươi còn dám giả bộ? Với trình độ của ngươi không dạy hư học sinh đã không tệ rồi. Mau trả lại tất cả học sinh, cái gì cũng không biết mà dám ở trước mặt chúng ta khua môi múa mép!

- Tào Hùng lão sư cười lạnh. 

Dù sao hai người đã ngả bài, hắn không cần giả bộ nữa. 

-Ra ngoài! Nơi này không chào đón các ngươi! – Trương Huyền híp mắt. 

-Vẫn còn nói cứng? Trương Huyền, ngươi biết mình họ gì không? – Thượng Bân cười lạnh: 

-Lập tức để Triệu Nhã tiểu thư và Vương Dĩnh tiểu thư rút khỏi khóa học, đ trả Lưu Dương lại cho Tào Hùng lão sư, hôm nay ta sẽ không giáo huấn ngươi. Nếu không… E rằng ngươi sẽ phải đi xe lăn cả kỳ này! 

-Ngươi muốn động thủ với ta? 

Trương Huyền nhìn qua: 

-Trong học viện cấm lão sư tranh đấu. Chẳng lẽ Thượng lão sư không biết nội quy này sao? 

-Nội quy trường học đặt ra vì con người. Đối phó người khác ta còn lo lắng bị trừng phạt, đối phó với ngươi… Ha…ha…ha… Ngươi cảm thấy học viện sẽ ra mặt thay một phế vật sao? – Thượng Bân tỏ ra thắng chắc. 

-Ta biết, hôm nay ngươi gây sự với ta là vì hôm qua ta đã đắc tội ngươi. Ngươi làm vậy không sợ Thẩm Bích Như lão sư tức giận sao? – Trương Huyền nói khẽ. 

-Hắc hắc! Ngươi cũng biết cơ đấy! Nếu ta muốn giáo huấn ngươi dĩ nhiên không sợ ngươi nhiều lời…

- Thượng Bân cũng không phủ nhận, đang đắc ý, định giáo huấn kẻ trước mặt, lời chưa dứt liền bị một tiếng rống giận dữ cắt ngang. 

-Là ngươi! – Diêu Hàn tức đỏ mắt. 

Hôm qua Trương Huyền đắc tội hắn, lại liên quan đến Trầm Bích Như lão sư, nếu còn không nhận ra thì thật ngu ngốc! 

-Cái gì? – Mình đang định giáo huấn Trương Huyền, Diêu quản gia lại đùng đùng nổi giận, Thượng Bân cảm thấy vô cùng nghi hoặc. 

-Chuyện mình làm mà còn tỏ ra không biết? 

Thượng Bân chưa kịp phản ứng đã nghe một tiếng hét lớn, ăn nguyên một nắm đấm. 

-WTF? 

Trước mắt tối sầm, một bên mắt Thượng Bân trở thành gấu trúc, ngã sấp mặt. 

-Ngươi dám đánh ta thảm như vậy, ta muốn ngươi đẹp mặt! 

Nhớ tới bi kịch hôm qua, Diêu Hàn không do dự nhảy lên người Thượng Bân liên tiếp đánh xuống như phong ba bão táp. 

-Diêu quản gia… 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!