Chương 24: Ném ra

- Điều này không thể xảy ra! 

Vương Đào cảm thấy mình như đang nằm mơ. 

Trước khi hắn tới đây đã nghe ngóng qua rằng thực lực của Trương Huyền chỉ là võ giả tầng ba Chân Khí cảnh, cực kì kém cỏi! 

Người như thế làm sao có thể đỡ được công kích của hắn chỉ bằng hai ngón tay? 

00:00:00 

Có thể làm được như thế, không chỉ cần có lực lượng mạnh mà còn cần cực kì thấu hiểu thời cơ, cường độ ra chiêu và phương vị. Nếu có chút sai lầm, chắc chắn ngón tay sẽ bị chặt đứt, cả người bị thương nặng! 

Ngay cả lão sư của hắn là trưởng lão Ích Huyệt cảnh cũng không làm được! Vậy mà một kẻ bị đồn là phế vật lại… 

- Làm sao có thể! 

- Trùng hợp, nhất định là trùng hợp! 

Trong lòng hắn toát ra một suy nghĩ, khuôn mặt Vương Đào lại một lần nữa trở nên dữ tợn, hai tay dùng sức, rống to một tiếng:

- Buông tay cho ta! 

Hắn muốn đem trường kiếm đang bị ngón tay của đối phướng kẹp lại rút trở về. 

Nhưng mà, sau hai lần cố gắng, trên đầu nổi cả gân xanh, cả người thoát lực mà trường kiếm bị đối phương kẹp lại như đã mọc rễ, dù dùng bao nhiêu lực cũng không rút về được. 

- Chẳng lẽ... Thực lực của hắn không phải là Chân Khí Cảnh? – Vương Đào nghi ngờ. 

Nhưng điều đó không có khả năng xảy ra! 

Lần khảo hạch giáo viên trước mới cách đây không lâu, mọi người trong học viện đều biết rằng hắn chỉ có thực lực Chân Khí cảnh. Kể cả hắn đột phá, cũng chỉ là Bì Cốt cảnh mà thôi, thực lực tương đương mình, không thể nào chỉ dùng hai ngón tay mà khiến mình không thể động đậy được! 

- Ra ngoài! 

Khi hắn đang nghi hoặc, một đạo kình lực truyền lên trên thân kiếm, bên tai hắn vang lên lời nói nhàn nhạt. 

Hô! 

Còn chưa kịp phản ứng, cả người hắn liền bay lên trên bầu trời! 

Ầm ầm! 

Đầu của hắn phá tan cửa lớn, bay ra ngoài. 

- Tốt, chúng ta tiếp tục học! 

Tiện tay ném Vương Đào ra, Trương Huyền nhìn về phía đám người thản nhiên nói... 

Đám người Vương Dĩnh, Triệu Nhã, Lưu Dương, Trịnh Dương, Viên Đào đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy đầu óc trì độn, cực kì khiếp sợ. 

Đây chính là cường giả tầng bốn Bì Cốt cảnh, không nói đến một kiếm toàn lực bị ngăn trở dễ dàng nhưng mà còn bị ném ra một cách nhẹ nhàng. 

Lão sư của bọn hắn không phải là người kém cỏi nhất, thực lực thấp nhất học viện sao? 

Làm sao làm được? 

- Lão sư... Người ẩn giấu thực lực? 

Đột nhiên, Triệu Nhã hiểu được nguyên do, sắc mặt hưng phấn đỏ bừng. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!