-Muốn giết ta?
- Thấy đối phương lấy dao ra, Trương Huyền nhướng mày.
May là hắn chăm chỉ tu luyện nên chưa đi ngủ, không phải, đối phương im hơi lặng tiếng như vậy, còn không phải vì thật sự muốn giết hắn sao?
- Trước tiên phải làm rõ ràng tên này là ai đã!
Trương Huyền biết, loại người chuyên tập kích về đêm này, chắc chắn không phải chỉ hành động một mình, không cẩn thận có thể động tới tổ chức sau lưng hắn, không tìm hiểu được là ai muốn giết mình, coi như giết được người này, về sau sẽ lại có người khác đến, không xác định được tổ chức kia là ai, hắn đừng mong có thể ngủ yên giấc.
- Ai đó?
Đang ở suy tư không biết nên làm thế nào để đối phương nói ra tổ chức sau lưng hắn là ai, Trương Huyền liền nghe thấy một âm thanh rất nhỏ, người áo đen đang cầm dao trước mặt hắn chẳng biết từ khi nào đã đứng ở cách hắn không xa.
Vì Trương Huyền nhìn thấy đối phương rút dao ra, nên có chút khẩn trương, liền thở hắt ra, lập tức bị đối phương phát hiện.
- Ta...
Nhanh như vậy liền bị phát hiện, lông mày của Trương Huyền giương lên, liền muốn xông qua đánh với hắn, nhưng đột nhiên trong lòng hơi động, một ý nghĩ liền lóe lên trong đầu hắn.
- Ta tới giết lão sư phế vật Trương Huyền! Ngươi là ai?
Trương Huyền hạ nhỏ giọng nói khẽ, để cho người khác không nghe được.
Nếu đối phương tới giết hắn, nói mình tới vì có cùng mục đích, nhất định có thể đánh lạc hướng đối phương.
- Ngươi tới giết hắn?
- Người áo đen sững sờ, bất quá nhìn thấy Trương Huyền cũng che mặt, bộ dáng lén lén lút lút, liền tin tưởng mấy phần.
- Không sai, lão sư kém nhất học viện, giữ lại sẽ chỉ gây tai họa cho học sinh!
Trương Huyền nói tên của mình, cũng không có chút mảy may đỏ mặt nào.
- Há, vậy ngươi động thủ đi, ta ở trong này canh chừng cho ngươi!
- Người áo đen nói.
- Ách?
- Trương Huyền méo mặt, liên tục từ chối:
-Sao ngươi không động thủ trước, dù sao chúng ta đều có chung mục tiêu, ai ra tay cũng vậy thôi!
-Hay là ngươi động thủ đi, ta cũng không muốn giết hắn, chỉ muốn dạy bảo hắn một chút, bất quá, nếu như ngươi có thể giết hắn thì đương nhiên là tốt rồi!
- Người áo đen thúc giục.
-Giáo huấn một chút ?
Trương Huyền không hiểu nổi, chỉ là giáo huấn một chút... thì cầm dao để làm gì ? Hắn liền nhịn không được hỏi:
-Ngươi muốn giáo huấn hắn thế nào?
-Hừ, tên nhóc này dám làm những chuyện vô lễ với tiểu thư nhà ta, ta định đem cái đồ chơi kia của hắn cắt bỏ! Để hắn biến thành thái giám!
- Mặt người áo đen đầy oán hận.
- …
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!