Chương 23: Hàm hoàn kết thảo

"Trưởng sử nói đúng, đây đúng là một cái đại án." Cừu Vĩnh Tư nói, chân rảo bước trở về Khu ma ti. Mọi người cũng đã đông đủ, đang thảo luận với nhau thấy hai người trở về liền yên lặng.

Lý Cảnh Lung đóng đại môn Khu ma ti, mọi người ngồi giữa sân nhà, Cừu Vĩnh Tư cười cười: "Hồng Tuấn mê hoặc được một yêu quái."

Mọi người không biết nói gì.

"Không! Không đúng đâu." Hồng Tuấn phản ứng, mang sự việc ra kể lại một lượt.

"Trong Quốc Tử Giám có bao nhiêu yêu quái?" Lý Cảnh Lung hỏi.

"Ta cũng không rõ lắm." Cừu Vĩnh Tư nói, "Còn cần điều tra kỹ hơn, theo như ta phỏng đoán ước chừng không dưới một trăm con."

Lý Cảnh Lung thở một hơi dài, nói: "Kinh thiên đại án!"

A Thái nói: "Đã tra xét một lượt thanh lâu ở Bình Khang, không có yêu quái nào khác. Chỉ có ba hồ yêu kia một năm trước đến đây mà thôi."

Hồng Tuấn thầm cảm ơn trời đất, Lý Cảnh Lung nói rằng, "Như vậy mọi thứ đã rõ ràng, chúng ta hiện tại phải làm…"

Hồng Tuấn vội ngắt lời: "Từ từ, nói tỉ mỉ hơn đi. Đối với mấy người đã rõ ràng nhưng ta vẫn không hiểu gì cả."

Đám người kia mỗi lần suy đoán sự việc sẽ sử dụng một thứ sức mạnh "thật hiển nhiên". Lý Cảnh Lung đành phải chiếu cố hắn, giải thích: "Từ một năm trước, rất nhiều hồ yêu tiến nhập Trường An. Đợt trước có ba con đến Ỷ Thi Lan, vì sao lại là Ỷ Thi Lan? Vì đó là nơi sĩ tử văn nhân đến nhiều nhất."

"Thí sinh đi dự thi đến Bình Khang bị hồ yêu hút khô tinh lực." A Thái tiếp lời, "Liền có một hồ yêu khác biến hóa, thế thân hắn."

Hồng Tuấn minh bạch.

Lý Cảnh Lung nói thêm: "Trong Ỷ Thi Lan kẻ đến người đi, ba con yêu hồ chỉ chọn xuống tay với sĩ tử, mỗi lần giết một người liền báo cho các hồ yêu khác. Vì thế trong Quốc Tử Giám, hồ yêu đóng giả sĩ tử càng ngày càng nhiều. Những người chết hóa thành thây khô bị xử lý."

Hồng Tuấn cả kinh nói: "Cho nên ngày đó chúng ta thấy xác khô ở dưới giường?"

"Không sai." Lý Cảnh Lung đi vài bước, trầm ngâm, "Có lẽ là người mới chết, hoặc do Tấn Vân quên mất. Tóm lại cỗ thi thể kia chưa kịp xử lý bị chúng ta đánh bậy đánh bạ mà phát hiện ra. Đó là lý do tại sao dù bị thương chúng cũng liều mạng phải thiêu hủy cái xác kia."

Cừu Vĩnh Tư lại nói: "Khi hồ ly đóng giả làm sĩ tử, tham gia khoa cử đầu tháng sau sẽ tiến vào quan trường. Vì thế toàn bộ Trường An, liền…"

Mọi người nghe đến đây, đều cảm thấy không rét mà run.

"Liền trở thành địa bàn của yêu tộc." Lý Cảnh Lung đáp, "Nhưng có việc này, hồ yêu làm thế nào mà chắc chắn có thể thi đỗ?"

Hồng Tuấn đột nhiên cảm thấy việc này thực hoang đường, một đám hồ yêu làm thế nào mà thi đậu?

Lý Cảnh Lung nhìn mọi người, lại nói: "Cho nên, trong triều đình có người. Người này nếu không phải Yêu Vương thì cũng là thuộc hạ của nó. Hắn phụ trách tiết lộ đề thi, để đám hồ yêu làm bài trước."

"Là một văn quan sao?" Cừu Vĩnh Tư hỏi.

"Không cần thiết." A Thái trả lời.

"Đám hồ yêu không có nhiều năng lực như vậy, nói vậy chỉ cần có thể hóa thành người, chỉ cần không sai lệch lắm thì có thể làm được." Lý Cảnh Lung nói, "Mấy ngày nay ta đã kiểm tra tư liệu ghi chép về hồ yêu của Địch công. Mấy con hồ yêu này được thượng cấp nuôi, mà Phi Ngao chính là bảo hộ của chúng."

Mạc Nhật Căn trầm ngâm nói: "Hiện tại quan trọng nhất là trong triều có người nào mà vừa có thể tiếp xúc với đề thi mà lại có mánh khóe…"

Lý Cảnh Lung chậm rãi nói, "Việc này không quan trọng, hắn sẽ xuất hiện thôi. Bây giờ chúng ta giải quyết đám hạ cấp, khi án này kết thúc, chúng ta muốn diệt nó thì có khi nó lại càng muốn diệt ta."

"Hồng Tuấn, nếu ta suy đoán không nhầm, phi đao còn thiếu của ngươi nhất định nằm trong tay con đứng đầu. Động thủ thôi, mấy ngày này nhiệm vụ của mọi người sẽ rất nặng nề, đêm nay quay trở lại Quốc Tử Giám, đánh dấu ký hiệu chỗ ở đám hồ yêu. Hồng Tuấn, ngươi giúp ta phối thuốc."

Lý Cảnh Lung bước nửa bước, đột nhiên xoay người lại, giơ tay trái ra, mọi người sôi nổi đặt tay lên tay hắn, rồi từng người đi chuẩn bị.

Màn đêm buông xuống, nguyệt hắc phong cao [1], Cừu Vĩnh Tư, A Thái, Mạc Nhật Căn vô thanh vô tức tiến vào Quốc Tử Giám.

"Ta thấy chúng ta nên kiếm một cái kính chiếu yêu." Cừu Vĩnh Tư nói, "Phân biệt yêu quái quả thực mệt chết đi được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!