Lúc Thời Diên ra ngoài, xe của Quý Vân Sênh đã chờ ở bên ngoài được một lúc.
Tài xế kéo cửa xe ra, bước chân của Thời Diên hơi lại, không yên tâm mà quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái.
Chắc chắn Bùi Kỵ thật sự không tới đây theo, cuối cùng cô mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng không hiểu sao lại càng nặng nề hơn một chút.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong xe, mùi đàn hương nhàn nhạt tràn ngập.
Trên ghế sau, người đàn ông quần áo thẳng thơm, cà vạt xanh trắng đan xen, khuôn mặt điển trai ưa nhìn, lúc không nói lời nào cũng cho người ta một loại cảm giác như tắm mình trong gió xuân.
Quý Vân Sênh giống như hiểu lầm ý của cái quay đầu liếc mắt nhìn một cái vừa rồi kia của cô, nhẹ giọng mở miệng nói:
"Em yên tâm, anh đã nói với đạo diễn rồi, ông ấy sẽ không chạy ra ngoài theo cản người đâu."
Khóe môi Thời Diên cong lên, sự căng thẳng thấp thỏm trong lòng lúc vừa nãy ở trong đó cuối cùng cũng thả lỏng chút.
Ngay sau đó, Quý Vân Sênh nghiêng đầu, trông thấy khuôn mặt hơi trắng bệch của cô, quan tâm nói:
"Nhìn sắc mặt em vẫn không tốt lắm, dạo này có muốn nghỉ ngơi thêm mấy ngày không."
Thật ra là do mới bị sặc ớt cay ở trong đó.
Thời Diên không dấu vết mà lắc đầu, không định nói ra chuyện vừa mới xảy ra ở trong phòng bao:
"Em không sao, chỉ là do tối hôm qua ngủ không ngon mà thôi, hình như hai ngày nay hơi cảm lạnh."
Ánh mắt Quý Vân Sênh hơi mang theo mê đắm dừng ở trên dáng người lả lướt mặc sườn xám của cô, sau đó rất nhanh thu lại tầm mắt, cẩn thận mà tăng nhiệt độ ở trong xe lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giọng nói anh ấy dịu dàng:
"Vào thu rồi, lần sau tham gia hoạt động vẫn nên mặc nhiều thêm một ít, bị bệnh thì phiền lắm."
Tính cách của Quý Vân Sênh ôn hòa chu đáo, một ít quan tâm quen thuộc lại gãi đúng chỗ ngứa, sẽ không làm cho người ta cảm thấy không ổn. Quen biết năm năm có thừa, cô với Quý Vân Sênh cũng chỉ dừng lại ở trong giới hạn bạn tốt nhiều năm.
Người khác đều cho rằng bọn họ là quan hệ đại gia bao nuôi người tình nhưng thật ra thì không phải.
Nhưng ở trong giới này, không giải thích đối với cô mà nói có lẽ là một loại che chở còn tốt hơn.
Thời Diên bỗng nhiên nhớ tới gì đó, giương mắt nhìn phía anh ấy:
"Đúng rồi, chuyện giải quyết chưa?"
Thấy cô hỏi việc này, Quý Vân Sênh do dự một lát nhưng cũng không giấu cô.
Anh nói dăm ba câu đã khái quát được câu chuyện:
"Trước giờ Hứa Tử Úc đã có bệnh hoang tưởng, mấy năm nay vẫn luôn dùng thuốc. Hiện giờ nhà họ Hứa cũng đang làm một ít chứng minh giám định về mặt tâm lý muốn bảo lãnh gã ta ra. Nhưng mà em đừng lo lắng, luật sư sẽ xử lý tốt, sẽ bắt gã trả một cái giá đắt."
Nghe thấy những lời này, Thời Diên cuối cùng cũng yên lòng.
Quý Vân Sênh lại bùi ngùi nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!