Chương 5: (Vô Đề)

Ngay cả một cảnh sát hình sự với kinh nghiệm dày dặn như Giang Ngộ Bạch, lúc quan sát cũng có hơi ngứa răng.

"Được. cảnh sát hơn nửa đêm lặn lội xa như vậy để bắt được một vụ như thế, không lỗ."

Giọng nói của Bùi Kỵ rét lạnh:

"Bắt cóc, giam giữ bất hợp pháp, theo dõi rồi chụp lén, đừng bớt đi một tội danh nào."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Yên tâm đi nhưng gì nên phán quyết tất nhiên không thể thiếu."

Nhắc đến vấn đề này, Giang Ngộ Bạch bỗng nhiên lại nghĩ đến điều gì, anh ấy nở nụ cười trêu tức:

"Còn nữa, người nhận điện thoại của cậu đó, tên là Thời…Thời Diên? Từ khi nào mà cậu có dính líu quan hệ với phụ nữ vậy?"

Khuôn mặt Bùi Kỵ không có chút biểu cảm:

"Hôm nay cậu nói nhảm nhiều quá đấy."

Câu cảnh cáo càng che càng lộ này xem như đã hoàn toàn gợi lên sự hiếu kì của Giang Ngộ Bạch.

Anh ấy đang muốn tiếp tục hỏi, một cảnh sát trẻ tuổi đã đi tới từ cách đó không xa.

"Báo cáo đội trưởng Giang, vừa rồi tiểu Từ điện thoại tới, đã đưa người về nhà an toàn."

Giang Ngộ Bạch ừ một tiếng, ánh mắt nhìn sang Bùi Kỵ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nghĩ đến việc này, Giang Ngộ Bạch cười gằn giọng, lại cố ý hỏi một câu:

"Trên đường trở về cô gái kia có nói gì không?"

Quả nhiên, động tác của người đàn ông dừng lại.

Cảnh sát trẻ tuổi thành thật trả lời:

"Hình như có nhắc đến... Anh Bùi."

Giang Ngộ Bạch nhíu mày tò mò hỏi:

"Sau đó thì sao? Cô ấy nói gì?"

"Nói là điện thoại của anh Bùi đang ở chỗ cô ấy, hi vọng chúng tôi có thể giúp cô ấy chuyển lại cho người ta."

Tiếp đó thì sao?

Cảnh sát trẻ tuổi nhạy cảm nhận ra được bầu không khí không đúng, thận trọng nói: Hết rồi.

Nhiệt độ không khí vốn dĩ được coi là bình thường đã lập tức giảm xuống, một cảm giác lạnh lẽo toả ra.

Giang Ngộ Bạch lại vui vẻ, vẫy vẫy tay:

"Đi, cậu đi về trước đi."

Giang Ngộ Bạch vừa quay đầu, Bùi Kỵ đã không đổi sắc mặt mà đi lên máy bay trực thăng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!