Chương 43: (Vô Đề)

Bên trong phòng tổng thống của khách sạn.

Cửa sổ ban công hé mở, nhìn ra bên ngoài mới thấy view ở đây thật tuyệt.

Bên ngoài cửa sổ, có thể thấy vùng biển bao la bát ngát, bãi cát vàng óng, ánh nắng tươi sáng, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ khiến người ta cảm thấy hạnh phúc.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nước biển trong veo bị cơn gió nhẹ chơi đùa tạo nên làn sóng, tấm rèm trắng bên cửa sổ tung bay trong gió, hệt như chiếc váy tung bay của một thiếu nữ.

Gió biển mang theo hương vị tanh mặn của nước biển phả vào mặt, rồi lại dần dần tản đi, giờ phút này, Thời Diên chỉ cảm thấy mặt mình nóng như lửa đốt.

Cô dựa vào lan can ngoài ban công, thẫn thờ nhìn ra biển, hồi lâu sau vẫn chưa thể định thần lại.

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên.

Cô cầm điện thoại lên, là Lạc Thanh Y đang oanh tạc WeChat của cô.

Lạc Thanh Y: Em đâu rồi? Không phải em quay về Nam Tầm sao? Em chạy đi đâu vậy hả?

Lạc Thanh Y: Em ở đâu?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lạc Thanh Y: Thấy tin nhắn thì quay về ngay lập tức, nếu không chị sẽ báo cảnh sát đấy!

Thời Diên gửi thẳng định vị.

Ngay giây tiếp theo, Lạc Thanh Y gọi video đến.

Thời Diên vốn định tắt điện thoại nhưng không hiểu sao ngón tay run run lại ấn vào nút nghe.

Tức khắc, khuôn mặt được phóng to của Lạc Thanh Y xuất hiện trên màn hình.

"Em chạy đi đâu vậy hả? Nghỉ phép à?"

Thời Diên bấm nút chuyển sang cameras phía sau, quay cảnh vật bên ngoài, sau đó lại quay về cameras trước.

Ở màn hình bên kia, với con mắt sắc bén của Lạc Thanh Y, cô ấy đã phát hiện gì có điểm không đúng.

"Từ từ, sao miệng em lại sưng lên thế kia?"

Tóc cô hơi rối, môi cũng bị sưng đỏ, trông hệt như đóa hoa nhỏ màu trắng bị chà đạp tàn phá.

Thời Diên lập tức bấm chuyển cameras sau, hắng giọng cố ra vẻ bình tĩnh hỏi ngược lại.

Có… Có sao?

Nhưng mà, qua giọng nói cũng đủ nghe được cô đang thiếu tự tin trầm trọng.

Rất nhanh sau đó, dường như Lạc Thanh Y đã nghĩ tới gì đó, tức khắc, hai mắt cô ấy trợn tròn:

"Con mẹ nó, không phải em đi tìm Bùi Kỵ đấy chứ?"

"Ừm… Anh ấy đến đây công tác."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!