Lập tức, một làn sóng cảm xúc vô thức ập vào lồng ngực, khiến hốc mắt cô đỏ lên.
Là cô từ trước tới giờ luôn quá nhẫn tâm.
Bóng đêm ngoài cửa sổ càng ngày càng dày đặc, ánh đèn mờ ảo, phản chiếu bầu không khí yên bình ấm áp trong phòng bệnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bà nội đã đi vào giấc ngủ, Thời Diên nằm ở một bên giường bệnh, giống như có thứ gì đó sâu thẳm trong lòng cô cứ thoát từng chút một ra khỏi đám mây mù.
Mãi đến khi ánh nắng mặt trời hơi ló dạng, mắt Thời Diên càng ngày càng sáng rõ.
Ý tưởng mạnh mẽ đó đã bén rễ và nảy mầm trong trái tim cô, không gì có thể ngăn cản được.
Phải gặp anh.
Đừng trốn chạy nữa, Thời Diên.
…
Trên một hòn đảo ở nước C, dự án nghỉ dưỡng đã phát triển từ lâu sắp hoàn thành, có vô số hoạt động giải trí.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong một căn phòng tại khách sạn, mấy đối tác quan trọng đã có mặt, ai nấy đều cụng ly, ăn uống linh đình, buổi yến tiệc kéo dài đến tận khuya.
Ly rượu trong tay Bùi Kỵ cạn rồi lại đầy, đầy rồi lại cạn.
Uống được ba hiệp, không khí bắt đầu bị mùi nước hoa của phụ nữ trộn lẫn vào nhau, vô cùng ngột ngạt.
Bùi Kỵ cảm thấy mình đã hơi say, anh giơ tay kéo cà vạt, đẩy ly rượu trong tay ra.
Lúc này, cửa phòng mở ra, một bóng người màu trắng bước vào.
Bùi Kỵ nhướng mi nhìn, ánh mắt đột nhiên dừng lại.
Men say khiến cho thần kinh của anh bị tê liệt, cảnh tượng trước mắt không chân thực cho lắm.
Bóng người cách đó không xa có mái tóc đen dài đến thắt lưng, dáng người mảnh khảnh, chậm rãi trùng với hình bóng trong đầu anh.
Khi người phụ nữ đến gần, khuôn mặt của cô ta trở nên rõ ràng hơn.
Không phải cô.
Bùi Kỵ cụp mắt xuống, đưa tay lên xoa giữa lông mày, cố nén bồn chồn đứng dậy.
Lúc này, người đàn ông bên cạnh đã chú ý đến ánh mắt của Bùi Kỵ, trong nháy mắt đã hiểu rõ.
Đàn ông ấy mà, cho dù người kia ở nhà có đẹp đến mấy thì làm sao cưỡng lại được cám dỗ từ bên ngoài.
Đặc biệt là trong cái vòng luẩn quẩn của bọn họ, đây là điều hết sức bình thường.
Người đàn ông vẫy tay gọi:
"Giám đốc Bùi, đây là Viên Viên. Nào Viên Viên, chào giám đốc Bùi đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!