Chương 28: (Vô Đề)

Hơi nóng lướt qua tai, Thời Diên vô thức nắm chặt cổ áo anh, muốn đẩy anh ra nhưng lại sợ đụng phải cánh tay bị thương của anh.

Giọng nói của cô hơi run:

"Bùi Kỵ... Anh phải đến bệnh viện ngay bây giờ."

Anh không đi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Anh bị thương nặng như vậy, sao có thể không đến bệnh viện được.

Thời Diên cau mày:

"Anh đừng tùy ý như vậy nữa được không?"

Anh thừa dịp nói:

"Vậy thì em đi cùng anh, anh sẽ đi."

...

Thời Diên không thay đổi được anh, tính tình Bùi Kỵ bướng bỉnh như thế nào, cô biết rõ hơn ai hết.

Cô thở dài, không còn cách nào khác nói:

"Vậy anh ở đây đợi em, em trở về thay quần áo trước."

Vừa rồi cô vội vàng chạy ra ngoài, còn chưa kịp thay quần áo, túi và điện thoại cũng quên lấy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thấy mình đã đạt được mục đích, Bùi Kỵ cong môi, dặn dò cô: Đi từ từ.

Thấy cô biến mất ở góc cua, Bùi Kỵ quay người lại, vừa định mở cửa lên xe, một tràng tiếng bước chân vang lên từ phía sau.

Quý Vân Sênh chậm rãi đến gần anh, trong giọng nói mang theo ý cười:

"Giám đốc Bùi quả nhiên có kế hoạch tốt."

"Không chỉ thận trọng trên thị trường mà ngay cả khổ nhục kế cũng sử dụng thuần thục như vậy."

"Quá khen, giám đốc Quý cũng không chịu thua kém."

"Vốn dĩ tôi nghĩ giám đốc Bùi ít nhất sẽ cảm thấy có lỗi về việc đó, ít nhất là tránh xa nạn nhân một chút, ngăn cô ấy nhớ lại nỗi đau trước kia nhưng có vẻ như sự thật thì không phải vậy."

"Anh có ý gì, muốn tôi tự biết rõ thân mình, sau đó tránh xa cô ấy, cho anh cơ hội?"

Quý Vân Sênh cười nhạt một tiếng:

"Bùi Kỵ, anh thật sự cho rằng cô ấy thích anh sao?"

Lời vừa dứt, ánh mắt Bùi Kỵ cứng lại, mặt mày lập tức âm trầm đáng sợ.

"Thời Diên là người như thế nào, anh còn hiểu rõ hơn tôi. Bản tính cô ấy dễ mềm lòng, tốt bụng, cho nên cho dù anh là con trai của người đó, cô ấy cũng không muốn hiểu lầm anh. Nhưng không có nghĩa là cô ấy sẽ vô tư mà thích anh."

"Cho dù người đó không phải là anh, cô ấy cũng sẽ tha thứ. Điều mà anh cho là đặc biệt, chẳng qua là sự đồng cảm và thương hại của cô ấy mà thôi."

Ngay từ đầu, Quý Vân Sênh đã biết, người như Bùi Kỳ dù đã từng sống khổ cực, bị đối xử lạnh lùng nhưng vẫn kiêu ngạo đến tận xương tủy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!