Chương 18: (Vô Đề)

Lúc Thời Diên xuống máy bay tới bệnh viện, đêm đã khuya.

Hành lang ngoài phòng bệnh VIP bệnh viện im ắng, trong không khí đầy mùi nước khử trùng, hít vào trong phổi đều là lạnh lẽo.

Ngoài phòng chăm sóc đặc biệt, Thời Diên cách tấm kính ngơ ngác nhìn cụ già đeo ống thở trên giường bệnh.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Bà nội đã thoát khỏi nguy hiểm rồi, có lẽ ngày mai mới có thể tỉnh lại, đừng lo lắng."

Bỗng nhiên chóp mũi cô chua xót, giọng nói không tự chủ trở nên nức nở:

"Lúc trước rõ ràng còn khỏe, sao bỗng nhiên lại trở nên nghiêm trọng…"

Quý Vân Sênh cụp mắt xuống, che giấu ánh sáng đen tối trong đáy mắt, giọng nói càng thêm dịu dàng:

"Bà nội lớn tuổi rồi, trước đó lại phẫu thuật lớn như vậy, tình trạng sức khỏe không ổn định cũng rất bình thường."

Ngừng một lát, anh ta lại dịu giọng khuyên cô:

"Được rồi, cũng đã muộn rồi, em ngủ một lát đi, anh ở lại trông bà nội là được."

Thời Diên không rời mắt khỏi giường bệnh, cô lắc đầu, bướng bỉnh nói:

"Tôi không buồn ngủ, tôi sẽ ở lại đây đợi bà nội tỉnh lại."

Mặc dù Thời Diên mềm mại và dễ mềm lòng nhưng lúc bướng lên thì ai cũng không khuyên được.

Thấy cô kiên trì chờ đợi, Quý Vân Sênh cũng không khuyên cô nữa, sai người mang chăn tới.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Băng ghế bệnh viện lạnh lẽo, Thời Diên ngây người ngồi đó, đầu óc suy nghĩ rối bồi.

Những cảm xúc tự trách, áy náy đều dâng trào, không biết qua bao lâu, cô mê man ngủ thiếp đi trên ghế.

Hình ảnh chân thật mà rối loạn.

Cảnh tượng đầu tiên cũng ở trong bệnh viện.

Lúc đó bà nội còn đứng bên cạnh cô, nắm tay cô.

Hai bóng người một già một trẻ nhìn máy đo nhịp tim trong phòng chăm sóc đặc biệt, đột nhiên một tiếng đinh tai nhức óc truyền ra, bóng người máu trắng đẩy các loại dụng cụ ra vào.

Cuối cùng người nằm trên giường vẫn được phủ lên một tấm vải trắng.

Ngay sau đó, cô nghe thấy tiếng vật nặng bên cạnh rơi xuống.

Cánh tay vừa nãy còn đang nắm chặt cô kia bỗng nhiên thả lỏng ra.

Bà nội té xỉu rồi.

Cô ngơ ngắn nhìn y tá mang bà nội đi, trong nháy mắt hoảng hốt, cô lại đi đến một nơi khác.

Cửa cục cảnh sát.

Đêm đó mưa rào xối xả, rất nhiều người cầm dù vây quanh ở đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!