Chương 17: (Vô Đề)

Gương mặt anh bỗng nhiên âm u, đôi mắt tràn ngập sự thù địch đáng sợ.

Quý Vân Sênh lẳng lặng nhìn anh, giọng điệu vẫn ôn hòa và nhẹ nhàng nhưng lời nói ra không mất đi sự sắc bén.

"Anh đã từng hủy hoại cuộc đời cô ấy một lần rồi, chẳng lẽ còn muốn phá hủy cô ấy lần thứ hai?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Dứt lời, một luồng sức mạnh bỗng đánh úp lại, Quý Vân Sênh bị nguồn sức mạnh kia đè lên tường, bị kiềm chế không thể cử động.

Da thịt va chạm mặt tường phát ra tiếng vang trầm, Bùi Kỵ không thu lực, khóe môi nở nụ cười lạnh lẽo.

"Giữa tôi và cô ấy anh đừng có xen vào." Anh nhìn Quý Vân Sênh từ trên cao xuống, giọng điệu trào phúng:

"Hơn nữa đừng có nói mình quá cao thượng."

Sắc mặt Quý Vân Sênh lập tức trắng bệch.

Ngay sau đó sự kiềm hãm trên người cũng biến mất.

Bùi Kỵ thu tay về, ánh mắt lạnh lùng liếc anh ta:

"Nếu không phải sợ cô ấy biết, anh cho rằng tôi có thể nhịn anh nhảy nhót lâu như vậy."

Nói xong, anh nhấc chân rời khỏi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mắt thấy bóng hình Bùi Kỵ biến mất, vẻ ôn hòa vốn có trên mặt Quý Vân Sênh rốt cuộc không duy trì được nữa.

Anh chậm rãi ngồi dậy, xoa vị trí ngực bị đụng đau, mặt lạnh nhận điện thoại.

Nửa tiếng sau.

Thời Diên đã thay lại quần áo của mình, yên tĩnh ngồi trong phòng vừa nãy casting đợi thông báo.

Rất nhanh Khâu Minh Yên cũng quay lại.

Trên mặt cô gái nhỏ là vẻ thất lạc rõ ràng, hoàn toàn không còn vẻ nhảy nhót kích động lúc mới đi ra.

Thời Diên lại nghĩ tới cuộc đối thoại vừa nãy nghe lén được ở ngã rẽ.

Một tấm lòng chân thành nhiệt tình của thiếu nữ, đáng tiếc trao gửi nhầm người.

Trong lòng âm thầm dâng lên một loại tâm tình không nói rõ được cũng không tả rõ được, Thời Diên cũng không biết bản thân làm sao.

Cô thu hẹp cảm xúc, ngồi yên tĩnh ở đó.

Đạo diễn Khâu còn chưa tới, cách tuyên bố kết quả còn một quãng thời gian.

Đợi chờ như vậy, Thời Diên lại nghĩ tới tình cảnh trong phòng thay đồ vừa nãy.

Bùi Kỵ bảo cô lát nữa đừng đi, có chuyện muốn nói với cô.

Người này đúng là… đủ lưu manh.

Giọng nói tò mò của Khâu Minh Yên bỗng nhiên vang lên bên cạnh.

"Chị Thời Diên, mặt chị sao đỏ vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!