Âm thanh của Hạ Vân Nghi giống như tiếng thì thầm bên tai.
Tân Quỳ vặn vẹo một lát, lập tức dừng lại không hề giãy dụa giống như nhận mệnh vậy.
Hai người nằm đối mặt với nhau, Tân Quỳ người nhẹ, dễ dàng bị anh ôm chặt.
Trong khoảng thời gian ngắn, bầu không khí trở nên căng thẳng cũng tĩnh lặng hơn.
Tân Quỳ bị bao vây bởi mùi thơm độc quyền của Hạ Vân Nghi, hơi thở dịu mát khiến người ta có thể tan chảy.
Cô đột ngột bị anh ôm chặt như vậy, không kịp thích ứng căng cứng cổ, da thịt trắng nõn sau cổ nổi da gà.
Lực tay của anh đặt trên eo không hề giảm, ôm chặt người cô, không có dấu hiệu buông lỏng, sau khi Tân Quỳ tự đấu tranh tư tưởng một phen cũng dần dần thả lòng người.
Đầu nhỏ của Tân Quỳ chậm rãi rủ xuống.
Cô vốn bị Hạ Vân Nghi kéo xuống, chôn vùi ở vai anh.
Vào giờ phút này khẽ nghiêng đầu đổi thành gò má chôn ở xương quai xanh.
Mặc dù cô không thoải mái nhưng câu nói kia của Hạ Vân Nghi còn hấp dẫn sự chú ý của cô hơn.
Sau câu nói đó, anh không còn nói thêm lời nào nữa.
"Anh vẫn còn buồn ngủ à…" Tân Quỳ dè dặt, gần như dùng giọng mũi.
"Ừm."
Không biết qua bao lâu sau, Hạ Vân Nghi mới chậm chạp đáp lại, chỉ dùng giọng mũi hừ một tiếng.
Câu trả lời được truyền tới từ khoang ngực, chậm rãi rung chuyển giống như một dư âm làn sóng điện từ chưa tiêu tan.
Trong lúc Tân Quỳ bình tĩnh lại, cô chỉ nghe thấy nhịp đập của trái tim.
Một lát sau, tốc độ tim đập đã chậm hơn, cô cũng không biết đó là của anh hay của cô.
Đột nhiên người trên đỉnh đầu không lên tiếng.
Tân Quỳ cố gắng ngẩng đầu, muốn xem thử tình hình hiện tại của anh.
Đập vào mắt cô là chiếc cổ thon dài lộ ra yết hầu, đường cong cực kỳ hoàn hảo, hấp dẫn.
Cô còn chưa kịp đỏ mặt, Hạ Vân Nghi lại ôm chặt cô hơn.
"Ngủ cùng tôi."
Lần này người không lên tiếng chuyển thành Tân Quỳ.
Cô giống như một con chim gõ kiến nhỏ bé, sau khi bình tình nhanh chóng gật đầu một cái.
Sao những lời này có thể phát ra từ miệng anh được chứ?
Còn muốn cô ngủ cùng anh.
Lông mi Tân Quỳ khẽ run, cô giả vờ nhắm mắt, có lẽ là muốn tự thôi miên mình tất cả những chuyện này đều là giả.
Suy nghĩ dần dần trở nên mông lung, rất nhiều chuyện vừa rồi đều quay về điểm xuất phát.
Lúc này Tân Quỳ mới nhớ tới, tại sao cô…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!