Tầm mắt của Tân Quỳ không phải ở trên sân mà là trên màn hình điện tử ở bên cạnh sân bóng chày.
Máy quay quay gần, rõ ràng đến nỗi có thể nhìn thấy đôi mắt hơi híp lại và hàng lông mi đen dài của Hạ Vân Nghi.
Cô ít khi có cơ hội đối diện với Hạ Vân Nghi, thời gian cũng không nhiều lắm.
Màn hình lớn phóng to khuôn mặt anh, không hiểu sao khiến Tân Quỳ nhớ lại mấy lần hai người đối mặt nhau.
Hiện tại, Tân Quỳ kiềm chế được, ánh mắt luôn hướng lên phía trên.
Lý Nghiêm còn đang ở bên cạnh cô, cô quá trắng trọn cũng thật không biết xấu hổ mà.
Haiz…
Nhưng mà…
Còn có là người không đấy.
Lông mi của anh còn dài hơn so với con gái!
Còn chưa đợi cô cảm thán xong, fans ngồi ở phía sau cô lại hét lên.
"A a a a a anh ấy nhìn chúng ta kìa!"
"Mau ấn huyệt nhân trung cho tôi đi, cả hô hấp nhân tạo nữa, mau lên mau lên."
"Ban đầu lúc lấy số tôi còn chê chỗ cột cờ này nhìn không rõ, kết quả là được anh ấy ưu ái ha ha ha"
Tân Quỳ lại lần nữa ngẩng đầu lên nhìn, hình ảnh trên màn hình lớn đã chuyển thành cảnh quay trên cao của toàn bộ sân bóng chày.
Hạ Vân Nghi co lại thành một bóng dáng thon dài nhỏ bé ở giữa sân.
Cũng không biết có phải thời tiết quá nóng không, Tân Quỳ cảm thấu cái quạt mini không đủ dùng.
Ánh nắng gay gắt chiếu qua mép dù tới da cô, khiến nó nóng bừng lên.
Nếu cô nhớ không lầm, Hạ Vân Nghi vừa rồi hình như nhìn về phía các cô hai lần.
- --
Sau nghi thức phát bóng mở màn thì ban tổ chức sẽ lên đọc diễn văn theo thường lệ.
Sau giờ nghỉ buổi chiều là trận đấu thử của các cầu thủ bóng chày, giữa trận sẽ có chương trình bốc thăm của khán giả, sẽ được tham dự cùng các cầu thủ trong buổi lễ.
Màn hình lớn quay ngẫu nhiên khán giả trên ghế để làm nhiều kiểu tương tác khác nhau.
Lần này khán giả là chính, sau khi một số nghệ sĩ lộ mặt thì lần lượt đi vào hậu trường để chuẩn bị cho phần biểu diễn kế tiếp.
Tân Quỳ đi theo đoàn người, chuẩn bị đến phòng nghỉ thay đồ.
Trên đường đi, cô nhìn thấy một cái máy bán nước tự động, chân nhất thời như đeo chì, làm sao cũng không di chuyển được.
Đây là máy bán hàng tự động giới hạn dành cho các trận đấu bóng chày. Bao bì bên ngoài là huy hiệu và màu sắc tiếp ứng đặc biệt.
Bên trong có vài cái chai, đều là nước có ga lạnh.
Lý Nghiêm nhìn dáng vẻ kia của Tân Quỳ liền biết cô đang suy nghĩ gì.
"Không cần phải nhìn nữa, em muốn uống thì đi mua đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!