Chương 103: (Vô Đề)

Cháu nhà họ Hạ đến không tính là quá sớm.

Một là vợ chồng trẻ bận công việc, hai là ba mẹ hai bên không vội nên không nhắc nhở.

Hơn nữa hai người thật sự thích thế giới chỉ có bọn họ, bình thường có thời gian đều ở bên nhau, căn bản chưa từng nghĩ đến chuyện này.

Lần đầu tiên Tân Quỳ để ý là khi cô đến Cố trạch chơi, Cố Duyên Chi tuyên bố long miểu đã mang thai.

Tối đó, trên đường về nhà, long miểu bĩu môi, dáng vẻ cực kỳ khổ sở.

"Em không cần so với anh họ của em." Hạ Vân Nghi cảm thấy Tân Quỳ buồn cười, tâm tình đơn giản giống như trẻ con vậy, "Em bao nhiêu tuổi rồi?"

"Em đâu có muốn so đâu." Cô chỉ là cảm thấy người anh cùng mình lớn lên chào đón thành viên mới nên cảm thấy có chút mới lạ thôi.

Hạ Vân Nghi không hé răng, cười một cái, tiếp tục lái xe.

Tân Quỳ nhìn sườn mặt tinh tế của anh, trong lòng thầm nghĩ.

Nếu như…

Nếu như cô và anh có một đứa trẻ, vậy thì nó sẽ đẹp đến nhường nào.

Nghĩ đến điều đó, cô không khỏi cảm thấy ngập tràn bong bóng màu hồng.

Hạ Vân Nghi liếc thấy Tân Quỳ đang cười hì hì, tâm trạng cũng được lây một chút, "Đang nghĩ gì vậy?"

Tân Quỳ thần thần bí bí một hồi, rồi sau đó nhẹ giọng nói, "Em không nói cho anh biết đâu."

Lần thứ hai nghĩ về chuyện em bé là khi Tân Quỳ tham gia chương trình tạp kỹ của trẻ em.

Sau khi về đến nhà, mấy ngày liên tiếp cô đều kể chuyện thú vị cho Hạ Vân Nghi.

Cuối cùng cô quyết định có con là vào giữa hè.

Hạ Vân Nghi vừa mới kết thúc tour diễn mới của mình. Tối hôm đó, Tân Quỳ ngồi ở khu vực người thân để xem, lúc đó hai vợ chồng Tinh Vân tương tác với nhau rất nhiều khiến cho mọi người ở hiện trường sôi sục, tiếng hoan hô vang lên ầm ĩ.

Phần lớn là do ảnh hưởng bởi cảm xúc tại buổi biểu diễn nên tối đó hai người không về nhà mà ở lại khách sạn gần đó, điên cuồng thân mật.

Tân Quỳ mặc đồng phục học sinh khiến Hạ Vân Nghi thở gấp, khi anh bị cô trêu chọc không biết trời đất gì, còn bị cô quyến rũ nên anh cũng quên đeo bao.

Sau khi xong việc, Hạ Vân Nghi hơi hối hận, lúc trước dù có hưng phấn thế nào anh cũng nhớ đeo, hiện tại anh hứa với cô, "Lần sau sẽ không như vậy."

"Không, em muốn như vậy." Tân Quỳ vòng tay ôm cổ anh, "Về sau không cần đeo, em muốn anh ~ không đeo ~ "

Lời này của cô khiến Hạ Vân Nghi ngước mắt nhìn, "Bây giờ em còn to gan đến vậy sao?"

Cô mở to đôi mắt long lanh tròn xoe của mình, mỉm cười, nghiêng người về phía trước để trán mình chạm vào trán anh, "Nghi Bảo, chẳng lẽ anh không muốn cùng em sinh em bé sao?"

Tại sao anh lại không muốn chứ.

Anh dĩ nhiên muốn rồi.

Chỉ là khi anh nghĩ đến những thứ mà cô phải chịu sau khi sinh con, liên quan đến sự lựa chọn giữa cơ thể và tương lai, cân bằng giữa gia đình và sự nghiệp, Hạ Vân Nghi cảm thấy việc không có con là phương án tốt hơn.

Bây giờ đối với cô, những thứ khác không quá quan trọng.

Dĩ nhiên, Tân Quỳ không biết được nội tâm tên họ Hạ nào đó đang dâng trào.

Gần đây, cô đã có sự nghiệp ổn định, sau khi đạt được giải nữ diễn viên tiềm năng thì năm sau cô tiếp tục nhận giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!