Chương 100: (Vô Đề)

Lần này Long Miểu lại từ chỗ trợ lý biết được anh không đi xem mắt.

Mấy lần hẹn đầu anh chỉ nói vi, còn mấy lần tiếp theo chỉ toàn cho họ leo cây.

Cậu trợ lý miêu tả rất chi tiết như thể cậu đích thân ở đó vậy.

Long Miểu nghe được chuyện này, tò mò nhìn trợ lý của Cố Duyên Chi rất lâu.

Sắc mặt đối phương vẫn rất bình thường nhưng trong lòng như đang hồi tưởng từng cảnh quay.

Haiz, ông chủ đã phân phó, bọn họ chỉ có thể làm theo.

Đợi đến khi hoàn thành xong nhiệm vụ bên phía Long Miểu, trợ lý xoay người lại gặp phải chuyện khó giải quyết.

Bởi vì mấy hôm nay Cố Duyên Chi không về nhà nên mẹ Cố đã tự đến công ty, muốn vào văn phòng của anh,

Còn nữa, lần xem mắt trước, anh không hề coi trọng bên nhà gái, mẹ Cố phải đến dạy dỗ anh,

Lúc này bà rất tức giận do Cố Duyên Chi vùi đầu vào công việc, nói gì cũng không trở về nhà.

"Phu nhân, chuyện này… Giám đốc Cố đang làm việc…" Đầu trợ lý chảy đầy mồ hôi, cậu cố gắng ngăn bà lại.

"Trước khi tôi tới đây đã nghe thấy bảo hôm nay không có cuộc họp nào cả cơ mà?" Mạ Cố xách túi, khuôn mặt lộ ra vẻ khó hiểu.

Coi như anh bận việc hoặc là không ở trong phòng làm việc, Cố Duyên Chi cũng sẽ không để người ngăn bà lại.

Hiện tại bà thật sự nghi ngờ.

"Nó đang bận làm gì, ngay cả tôi cũng không được thấy?"

Boss nhà mình còn có thể bận gì chứ.

Đương nhiên là bận cùng Long Miểu…

Tình hình như vậy, tuy trợ lý thầm biết rõ trong lòng nhưng lại khó mở miệng ra, chỉ nói là bận bịu.

Cậu nói bà cứ để canh lại, chút nữa cậu sẽ mang vào cho anh.

Kết quả, mẹ Cố càng thấy kỳ lạ hơn.

Bà giữ chặt hộp canh, lúc về đến nhà đã nói sự nghi ngờ của mình cho ba Cố.

Tuy nhiên, Cố Duyên Tùng nghe xong liền cười, "Cuối cùng đứa trẻ này cũng lớn rồi, có suy nghĩ của riêng mình."

Hiển nhiên lời nói của ba Cố có hàm ý.

Mẹ Cố thầm suy đoán trong lòng, luôn cảm thấy có gì đó sai sai, một lát sau bà hỏi thời gian Cố Duyên Chi trở về chung cư từ trợ lý, sau đó đun lại canh rồi đi.

- --

Bà đã biết mật khẩu nhà Cố Duyên Chi.

Sau khi bà ấn mật khẩu vào cửa, đập vào mắt bà là giày của Cố Duyên Chi ở huyền quan.

Bà cất giọng gọi, "Con trai, mẹ tới rồi."

"Cố ý mang canh tới cho con, uống ngay lúc còn nóng."

"Lúc trước là mẹ không tốt, giới thiệu cho con một dàn con trai, là mẹ hiểu lầm con, nhưng đó là chuyện bất đắc dĩ, tại con không vừa ý cô gái nào, mẹ có thể không suy nghĩ nhiều sao!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!